Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1359: Ta cái gì đều hiểu 9 (length: 3931)

Chương 1359: Ta cái gì cũng hiểu 9
Thời gian kế tiếp, Chu Tiểu Nghiên giúp Vu Hàn sắp xếp lại một ít tài liệu trên bàn.
"Tiểu ca ca, ngươi còn muốn ở Chu thị bao lâu nữa? Ta thấy gần đây ngươi bận quá, toàn tăng ca, nhưng ta lại không giúp được gì cho ngươi."
Làm trợ lý của tiểu ca ca, Chu Tiểu Nghiên cảm thấy dạo này mình thật sự không xứng chức. Không đi theo thủ trưởng đi công tác thì thôi, hiện tại mỗi ngày thủ trưởng đều bận như vậy, mà nàng lại cả ngày ăn không ngồi rồi. Điều này thật sự quá không nên.
"Chắc còn khoảng một hai tháng nữa." Vu Hàn trả lời.
"Hả, còn lâu vậy sao?"
Vậy chẳng phải nói nàng còn phải một mình đối mặt với Kiều Diệc thêm hai tháng nữa sao? Chu Tiểu Nghiên đột nhiên cảm thấy hơi sợ. Nàng vốn cho rằng theo thời gian trôi qua, tình cảm của mình đối với Kiều Diệc có thể sẽ nhạt đi. Cũng cho rằng mình đến Kiều thị rồi, liền sẽ bằng lòng với hiện tại, sẽ không nghĩ lung tung nữa. Nhưng trong khoảng thời gian dài vừa qua, Chu Tiểu Nghiên mới phát hiện, lòng nàng đối với Kiều Diệc không hề thay đổi, dục vọng của nàng ngược lại càng ngày càng sâu.
Mà vừa rồi những lời của mẹ, càng làm Chu Tiểu Nghiên cảm thấy có chút tuyệt vọng. Nàng và Kiều Diệc nhất định là con đường không thể quay đầu, nàng chỉ có một lựa chọn là quay đầu lại, nhưng bây giờ nàng lại phải mỗi ngày đơn độc đối mặt với Kiều Diệc, ở chung như vậy, làm sao nàng có thể hết hi vọng về Kiều Diệc được?
Thật ra đến hiện tại, Chu Tiểu Nghiên tự mình cũng có chút muốn từ bỏ. Nàng là theo tâm lý muốn chủ động từ bỏ, nhưng có lẽ là cảm giác này quá thâm căn cố đế, nàng lại bị động không thể nào quên được.
Haizz...
Vu Hàn ngẩng đầu lên khỏi máy vi tính, Chu Tiểu Nghiên ngồi đối diện bàn làm việc của hắn, tay cầm tập tài liệu đã chuẩn bị giúp hắn, trông có vẻ ngơ ngác.
Đây không phải lần đầu tiên Tiểu Nghiên hỏi hắn khi nào về công ty, dạo gần đây, Tiểu Nghiên thường xuyên hỏi hắn vấn đề này. Hỏi hắn còn phải ở Chu thị bao lâu, hỏi hắn khi nào mới có thể trở về Kiều thị.
Vu Hàn dù không hoàn toàn hiểu loại tâm tư này của Tiểu Nghiên, nhưng vẫn lờ mờ đoán được đôi chút. Chỉ là điều kỳ lạ là, Tiểu Nghiên rõ ràng là thích Kiều Diệc, hiện tại hắn lại cho nàng cùng Kiều Diệc cơ hội ở chung một mình, thế nhưng Tiểu Nghiên sao trông không có vẻ vui vẻ gì vậy?
Nếu là đổi người khác, chắc chắn sẽ vui đến đụng lên ngay, cố gắng tạo cơ hội ở chung với Kiều Diệc. Còn Tiểu Nghiên không những không đến gần, ngược lại còn lùi. Điểm này Vu Hàn nghĩ mãi không ra.
Tiểu Nghiên dù tự ti, trước mặt Kiều Diệc càng thể hiện rõ điều đó. Nhưng một người dù có tự ti đến đâu, một khi nàng đã có dũng khí đến Kiều thị làm, đã từng phấn đấu quên mình xông lên như vậy, thì giờ cũng không có lý do gì để trốn tránh nữa.
Vu Hàn đôi khi nghĩ, có phải Tiểu Nghiên đã quen với sự chăm sóc và bảo vệ của hắn, cho nên hiện tại hắn không có ở công ty, Tiểu Nghiên cũng sẽ có chút không quen?
Nàng hy vọng hắn về sớm, chỉ là đơn thuần mong hắn về sớm mà thôi.
Không có quan hệ gì với Kiều Diệc.
"Sao vậy, có vẻ như em đặc biệt mong anh về sớm nhỉ? Có phải ở công ty một mình không quen, hay có người bắt nạt em? Nhưng trước kia cũng đâu thấy em dựa dẫm vào anh như vậy?" Vu Hàn cố ý cười trêu.
Chu Tiểu Nghiên cúi đầu: "Không phải mà. Chỉ là cảm thấy... Ừm, em là trợ lý của anh mà, tiểu ca ca, anh cứ không ở công ty, em vốn không quen mà! Cho nên anh có thể về sớm được không?"
Vu Hàn ngẩn người một chút: "Cái này thì, anh xem xét đã."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận