Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2549: Ngẫu nhiên gặp? 4 (length: 3666)

"Ha ha." Nghe Kiều Tử Mạc nói như vậy, Chu Tiểu Nghiên thế mà không nhịn được cười hai tiếng.
"Ha ha, ngươi còn không biết xấu hổ mà cười. Ngươi nói xem, các ngươi yêu đương có phải hay không làm ta rất mệt mỏi a. Ta lớn như vậy thật xa chạy tới, chính là vì..."
Nói đến đây, Kiều Tử Mạc đột nhiên nghĩ đến mục đích ban đầu hắn đến đây, là vì "giám thị" Chu Tiểu Nghiên cùng Vu Hàn, nhưng làm sao hắn lại có thể trực tiếp nói ra mục đích này chứ.
"Vì cái gì?"
"À... Không có gì. Ta chỉ là nói ta lúc trước đến đây, thật ra là để học tập kiến thức, sau đó tiện thể ta biết anh ta thích ngươi, cho nên liền muốn giúp hắn một chút mà thôi."
"Thật sao?"
"Đương nhiên rồi, bằng không ngươi cho rằng ta đến vì cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng ta là vì ngươi mà đến nơi này, cho nên cố ý tới sao?"
"Chẳng lẽ không đúng sao? Ta nói sao lúc trước ta vừa mới đến thành phố A, ngươi cũng đi theo. Cho nên ngươi căn bản là cố ý đi theo ta tới a?"
"Ôi, Chu Tiểu Nghiên, ngươi có cần phải tự luyến vậy không? Ta tại sao phải đi theo các ngươi chứ! Được thôi, ta chính là đi theo các ngươi. Ai bảo ngươi dẫn Vu Hàn ca cùng rời đi, mà anh ta lúc trước vốn định tới tìm ngươi tỏ tình, không biết Vu Hàn ca nói gì với anh ấy, anh ấy trở về liền trực tiếp từ bỏ. Lúc đó ta đã cảm thấy rất gấp rồi, ngươi nghĩ xem, người như anh ta, một vạn năm cũng sẽ không thích một ai. Lần này mãi mới chờ được anh ấy thích một người, ta không phải lo lắng cho anh ấy một chút sao?"
"Cho nên ngươi liền theo chúng ta cùng nhau tới?"
"Đúng vậy đó. Mắt thấy Kiều Diệc đều từ bỏ, mà ngươi lại cùng Vu Hàn chạy mất, anh ấy không nóng nảy thì ta khẳng định phải sốt ruột chứ. Cho nên ta liền theo đến đây. Ít nhất có ta ở đây, còn có thể biết tình hình của các ngươi ở bên này, nếu không ai biết Vu Hàn ca có khi nào liền sẽ lừa gạt ngươi bỏ đi luôn không."
Chu Tiểu Nghiên: "..."
"Ngươi làm cái biểu tình gì đó?"
"Không có biểu tình gì, chỉ là cảm thấy những gì ngươi làm rất thừa thãi."
"Chỗ nào thừa? Mặc dù hiện tại ta biết ngươi thích Kiều Diệc, nhưng lúc trước khi đến ta không biết mà. Ta còn thật sự sợ, ngươi mang Vu Hàn ca cùng đi, sẽ ở cùng với anh ta. Cho nên ban đầu ta đi theo các ngươi tới đây là rất cần thiết."
"Được rồi."
"Cho nên Chu Tiểu Nghiên, ngươi thấy ta đã vì các ngươi làm nhiều như vậy, bản thân ngươi không định làm chút gì sao? Tỷ như cùng ta cùng nhau trở về thành phố B đi, ta có thể sắp xếp công việc cho ngươi, như vậy ngươi cũng sẽ ở gần anh ta hơn một chút. Chẳng lẽ ngươi không muốn sao?"
"Ta ở đó đã không còn nhà, ta đi theo ngươi về làm gì?"
"Chẳng lẽ ngươi và Kiều Diệc cứ muốn mãi như vậy sao? Có bao nhiêu tình cảm vượt qua được chuyện xa cách dị địa này chứ, ngươi thích anh ta nhiều năm như vậy, bây giờ ngươi cũng biết anh ấy thích ngươi, chẳng lẽ ngươi không muốn vì chính mình cố gắng một chút sao? Cứ thế mà không làm gì cả, chẳng lẽ ngươi sẽ không thấy tiếc sao?"
"Tiếc thì có ích gì? Ta tiếc thì tiếc, nhưng ta cũng biết, ta vốn không xứng thích Kiều Diệc. Hơn nữa người nhà ngươi sẽ không chấp nhận ta."
"Ngươi còn chưa thử, sao biết chắc chắn bọn họ sẽ không chấp nhận ngươi? Hơn nữa ta đã nói rồi, ta sẽ giúp ngươi, chị ngươi cũng sẽ giúp ngươi mà. Cha mẹ ta rất thích ta, chỉ cần ta ra mặt giúp các ngươi, họ nhất định sẽ dần thay đổi cái nhìn về ngươi."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận