Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3403: Lại đến 38 (length: 3873)

Cho nên hiện tại không cố gắng, đến lúc đó làm sao mà vào được Lâm thị đây? Mặc dù nói đi, thông qua cha mẹ hắn cùng Lâm gia quan hệ, hắn đã coi như là được chấp nhận có thể vào Lâm thị để thực tập. Nhưng là vì làm chuẩn như Lâm Việt học trưởng, vì ưu tú giống Lâm Việt học trưởng, hắn vẫn là cần phải học tập nhiều hơn, tiến bộ nhiều hơn mới được!
Nếu không có thể sẽ phụ lòng tín nhiệm mà Lâm Việt dành cho hắn!
Một lát sau, Mao Thu Minh cũng tới khu vực gia tộc bản đồ. Vốn dĩ nơi này chính là nơi đổi đạo cụ gia tộc, mỗi ngày cũng có nhiệm vụ gia tộc cố định cần làm, tự nhiên sẽ thường xuyên có người ra vào.
Chỉ là Mao Thu Minh không ngờ, hắn vừa tiến đến nơi này, lại nhìn thấy tài khoản Tiểu Bố Đinh và tài khoản Quách Thừa Cẩm, hai người đang ngồi đối diện nhau.
Trong trò chơi, nếu như người khác không chọn dùng hình thức chat gần đây thì người xung quanh không nhìn thấy cuộc trò chuyện của bọn họ. Thường thì hai người ngồi chung nói chuyện phiếm, để người khác không biết bọn họ đang nói gì thì tự nhiên sẽ không dùng hình thức chat gần đây, mà sẽ chọn chat riêng.
Cho nên Mao Thu Minh vừa qua đây, thấy Tiểu Bố Đinh thế mà lại cùng Quách Thừa Cẩm ngồi chung một chỗ ở đây, trong lòng hắn tự nhiên có chút hụt hẫng.
Ghen sao? Đương nhiên.
Cho nên Mao Thu Minh sau khi vào lấy được đồ của mình thì lập tức rời đi.
Hắn khác với Quách Thừa Cẩm ở chỗ, nếu là trong tình huống này, nếu đổi lại là Quách Thừa Cẩm thì nhất định sẽ không rời đi ngay. Mà sẽ chọn ngồi xuống, gia nhập vào nhóm của hai người.
Bất quá những hành động này của Mao Thu Minh, Quách Thừa Cẩm và Tiểu Bố Đinh thật ra cũng không thấy.
Ngày hôm sau, cũng chính là ngày mà Quách Thừa Cẩm và Mao Thu Minh hẹn gặp mặt. Đối với ngày này, Quách Thừa Cẩm đã mong đợi rất lâu, cho nên đương nhiên phải chuẩn bị thật kỹ.
Nhưng Quách Thừa Cẩm không biết là khi đi gặp Mao Thu Minh thì nên mặc quần áo như thế nào. Theo lý mà nói, Tiểu Bố Đinh và Mao Thu Minh đều đã từng không chỉ một lần chê hắn, nói hắn là một đứa trẻ con. Vậy thì có phải là hắn nên ăn mặc trưởng thành một chút, nam tính một chút không? Như vậy Mao Thu Minh sẽ không coi thường hắn nữa đúng không? Nhưng Quách Diệc Cẩm lại không cho là như vậy.
Nàng kiên quyết muốn Quách Thừa Cẩm ăn mặc càng thêm tươi trẻ năng động, càng thêm có chí khí một chút. Tốt nhất là phải có sự khác biệt rõ ràng so với Mao Thu Minh.
"Anh à, chúng ta không thể so đo với người khác, anh là như thế nào thì cứ là như thế, biết chưa?"
"Nhưng là bọn họ đều chê cười ta là trẻ con, ta không nỡ gượng ép đóng vai ổn trọng một chút sao?"
"Đương nhiên không. Anh vốn dĩ là học sinh, cần gì phải so đo sự trưởng thành với người khác? Anh chỉ cần thể hiện sự trưởng thành vốn có của độ tuổi là được rồi. Những cái khác thì không cần cố gắng như vậy. Huống chi, bên cạnh Tiểu Bố Đinh vốn đã có rất nhiều người đàn ông trưởng thành, anh mà so về độ trưởng thành với bọn họ thì căn bản không có bất kỳ ưu thế nào! Vậy thì sao chúng ta không so về sức sống? Đây là điểm độc nhất vô nhị của anh mà."
"Có được không?"
"Không vấn đề, anh cứ nghe theo em là được."
Quách Thừa Cẩm vốn dĩ cũng không hiểu nhiều về những đạo lý theo đuổi con gái, hơn nữa hắn tin tưởng là có lẽ con gái sẽ hiểu rõ ý nghĩ và sở thích của con gái hơn. Cho nên thường thì hắn vẫn rất sẵn lòng nghe theo những lời khuyên của Quách Diệc Cẩm.
Đương nhiên rồi, cái gọi là muốn để Quách Thừa Cẩm ăn mặc càng trẻ trung của Quách Diệc Cẩm cũng không phải là muốn để hắn ăn mặc lòe loẹt. Quách Diệc Cẩm tuy không có tài năng gì đặc biệt nhưng phẩm vị vẫn có.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận