Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 790: Thi cuối kỳ (length: 3650)

Vừa bước vào cửa lớn Kết Tử Nhan, một luồng hơi ấm phả vào mặt, tạo nên sự khác biệt rõ rệt với không khí lạnh bên ngoài.
Hàn Nặc liếc mắt đã thấy Vương Tiểu Long đang cúi đầu pha cà phê ở quầy bar.
"Tiểu Long đệ đệ!" Hàn Nặc vui vẻ reo lên, sau đó nhanh chóng chạy tới quầy bar.
Vương Tiểu Long nghe tiếng ngẩng đầu, thấy bóng dáng Hàn Nặc, có chút không dám tin vào mắt mình.
"Tiểu Nặc, thật là ngươi à!" Vương Tiểu Long vui vẻ cười, lộ ra hai chiếc răng khểnh đáng yêu.
"Đúng a, Tiểu Long đệ đệ, lâu rồi không gặp, ngươi cao lớn quá!"
"Đâu có khoa trương vậy, ta tỷ tỷ..."
"Ha ha..."
Gặp lại bạn cũ, tâm trạng Hàn Nặc đặc biệt tốt, những phiền muộn trong sách vở suốt buổi trưa cũng tan thành mây khói. Nàng gọi Lâm Việt tới, cùng nhau ngồi xuống quầy bar.
"Tiểu Long đệ đệ, ngươi không thi à, sao còn ở đây làm việc?"
Hàn Nặc nghĩ, nàng vì thi mà đầu bù tóc rối, sao Tiểu Long đệ đệ còn có thể ở đây làm việc?
"Phải thi chứ, hết Tết dương lịch là bắt đầu thi." Vương Tiểu Long vừa đáp lời, vừa thuần thục pha xong ly cà phê trước mặt, lập tức có nhân viên phục vụ đến mang cà phê đã làm xong đi.
"Vậy ngươi còn ở đây làm, ngươi không ôn bài à?" Hàn Nặc càng thêm kinh ngạc.
"Ta ôn hết rồi mà. Với lại thi cuối kỳ đơn giản vậy, cần gì phải ôn đặc biệt!" Vương Tiểu Long cười ha ha nói.
Hàn Nặc: "..."
Mẹ nó, sao người trên cả thế giới đều là học bá, chỉ có mình nàng là học cặn bã!
Vương Tiểu Long lúc này mới rảnh tay, liền bắt đầu đánh giá Lâm Việt. Hắn trước kia đã gặp Lâm Việt một lần, cũng nghe Nghiêm Du Thành nhắc qua, hiện tại Tiểu Nặc đã ở bên hắn.
Cho nên, từ khi Lâm Việt bước vào, Vương Tiểu Long đã lén quan sát hắn.
Lâm Việt lúc này cũng lên tiếng, anh đưa tay cầm menu đặt trên quầy bar, liếc qua rồi đưa đến trước mặt Hàn Nặc, hỏi: "Tiểu Nặc, em muốn ăn gì?"
Hàn Nặc quay đầu hỏi Vương Tiểu Long: "Tiểu Long đệ đệ, chỗ các ngươi dạo này có món mới gì không?"
"Có chứ. Bánh gato Hoa Sơn, do sư phụ của nhà ta mới nghiên cứu ra, dạo này bán rất chạy. Có muốn anh vào nói Thành ca, làm cho hai cái không?"
"Hả?" Hàn Nặc theo bản năng nhìn Lâm Việt một cái.
Nhắc đến Nghiêm Du Thành, nàng không biết Lâm Việt có để ý không. Hơn nữa còn cái bánh gato Hoa Sơn kia... Để Nghiêm Du Thành vì nàng làm bánh gato Hoa Sơn, mà còn ngay trước mặt Lâm Việt...
Nàng sao cũng cảm thấy có chút kỳ quặc.
"Thôi đi. Em tùy tiện gọi vài món là được."
Sau đó Hàn Nặc cầm menu lên, tùy ý chọn vài món ngọt theo khẩu vị của mình và Lâm Việt, cuối cùng còn gọi một bình trà trái cây.
"Được rồi, chỉ thế này thôi. Lúc nào về em lại gọi thêm mấy món mang về."
Vương Tiểu Long cầm đơn của Hàn Nặc xem qua, Tiểu Nặc gọi khá nhiều thứ linh tinh, nhưng duy chỉ không có bánh gato Hoa Sơn.
Chẳng lẽ, nàng không muốn cho Thành ca biết nàng đến đây?
Vương Tiểu Long như có điều suy nghĩ nhìn Hàn Nặc một cái.
Đã đến đây rồi, còn để ý gì đến chuyện gặp Thành ca nữa chứ? Huống chi Thành ca đã nói, hắn đã bỏ được chút tình cảm này, sau này cũng không muốn xen vào giữa Tiểu Nặc và Lâm Việt.
Nếu Thành ca biết Tiểu Nặc đến đây, mà không cho hắn biết, chắc sẽ buồn lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận