Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1410: Bí mật 24 (length: 3802)

Chương 1410: Bí mật 24
Hiện tại Tiểu Nghiên thế mà chủ động đưa ra muốn từ bỏ, Hàn Nặc đầu tiên nghĩ đến, nàng có phải hay không nhận phải đả kích gì, bằng không, nàng vì sao đột nhiên muốn nói từ bỏ?
Rõ ràng đều giữ vững được nhiều năm như vậy, rõ ràng nàng cũng đã sớm khuyên qua nàng, thế nhưng nàng vẫn luôn kiên trì. Bây giờ lại đột nhiên nói muốn rời đi, muốn từ bỏ, là vì cái gì?
"Ừm." Chu Tiểu Nghiên sau khi trịnh trọng suy nghĩ một hồi, mới như lấy hết dũng khí, đưa ra quyết định này, "Đúng vậy, tỷ, ta dự định từ bỏ. Ngươi nói đúng, ta và Kiều Diệc vốn không có khả năng, vẫn luôn là ta mong muốn đơn phương, tự si tâm vọng tưởng mà thôi. Hiện tại ta ở lại đây cũng chỉ thêm xấu hổ, hơn nữa cũng không vui vẻ gì. Biết đâu ta rời khỏi đây, sẽ tìm được cuộc sống tốt hơn?"
"Ngươi..." Nghe Chu Tiểu Nghiên nói vậy, Hàn Nặc chỉ cảm thấy càng thêm kỳ lạ. Không biết là vì nàng quá lâu không có tâm sự với Tiểu Nghiên, hay vì Tiểu Nghiên đột nhiên gặp chuyện gì, dù sao Tiểu Nghiên bây giờ nghiêm túc nói với nàng rằng nàng muốn từ bỏ, Hàn Nặc cảm thấy sự chuyển biến có phần nhanh, nàng nhất thời không kịp phản ứng.
"Có phải hôm nay Kiều Tử Mạc nói gì với ngươi, hay Kiều Diệc nói gì với ngươi, mà ngươi đột nhiên muốn từ bỏ?"
"Không phải đột nhiên." Chu Tiểu Nghiên trả lời, "Kỳ thật ta đã suy nghĩ rất lâu. Gần đây tiểu ca ca không ở công ty, ta vẫn luôn làm việc cùng Kiều Diệc. Ta phát hiện khi ở cạnh hắn, ta không cảm thấy vui vẻ hay hạnh phúc, ngược lại cảm thấy áp lực rất lớn, làm ta nghẹt thở, rất muốn chạy trốn. Ta nghĩ có lẽ ta thật không nên cố gắng yêu thích Kiều Diệc nữa, ta và hắn căn bản không cùng một thế giới, cố vượt qua khoảng cách này chỉ làm mình sống thật hèn mọn. Ta không thích chính mình như vậy."
"Cũng phải." Hàn Nặc nghĩ chắc là Tiểu Nghiên đã nghĩ thông suốt rồi. Hôm nay nàng có thể tự nói ra những lời này, chắc hẳn đã giãy giụa rất lâu.
Hàn Nặc ủng hộ quyết định của nàng.
Không có được thứ gì, quá cố cưỡng cầu chỉ khiến bản thân bị thương.
"Vậy ngươi định làm gì?"
Tiểu Nghiên nói muốn rời đi, chắc chắn là muốn rời khỏi tập đoàn Kiều thị. Còn những chuyện khác, Hàn Nặc cũng rất muốn biết.
"Ta á... Kỳ thật ta cũng chưa quyết định được. Tỷ, ngươi là người đầu tiên ta nói chuyện này, ta còn chưa nói với mẹ và tiểu ca ca đâu, ta cần chút thời gian suy nghĩ kỹ."
Nàng và tiểu ca ca hiện tại đều làm ở Kiều thị, nàng một khi rời đi, chắc chắn phải được tiểu ca ca cho phép.
Hơn nữa ý định này của Chu Tiểu Nghiên vốn chỉ là quyết định đột ngột, khi thực sự muốn rời đi, trong lòng nàng vẫn có chút không nỡ. Trước kia, nàng đã vất vả lắm mới có cơ hội vào Kiều thị, đây là ước mơ bao nhiêu năm của nàng, bây giờ đột nhiên nói từ bỏ, trong lòng nàng sao không thấy khó chịu?
Thêm nữa, hiện tại tìm việc không dễ dàng, một sinh viên mới tốt nghiệp chưa bao lâu như nàng, rời khỏi một công ty lớn và một vị trí tốt như Kiều thị, nàng đoán sẽ rất khó tìm được vị trí tương đương.
Vậy nên, đây thật là một sự lựa chọn xoắn xuýt.
Vì quyết định này, nàng phỏng đoán sẽ phải hy sinh nhiều thứ.
"Không sao cả. Ngươi cứ từ từ cân nhắc. Nhưng tỷ nói trước với ngươi, dù ngươi làm bất cứ quyết định gì, tỷ cũng ủng hộ ngươi! Với lại, nhà tỷ luôn mở rộng cửa với ngươi, lúc nào ngươi muốn đến cũng được."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận