Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1489: Gò bó theo khuôn phép 3 (length: 3785)

Rồi một ngày nọ, Chu Tiểu Nghiên thật sự bắt đầu ở nhà hòa thuận với Dương Thiến học nấu ăn.
Khi nàng đem quyết định này nói cho Vu Hàn, Vu Hàn còn nhịn không được cười nhạo nàng một chút, nói nàng khẳng định học không được!
Nhưng mà, Vu Hàn cũng cảm thấy đây là một chuyện tốt. Tiểu Nghiên hiện tại là chủ động từ bỏ Kiều Diệc, cảm giác kia phỏng đoán cũng không kém gì thất tình là bao. Hơn nữa, Tiểu Nghiên lại là người có tâm sự, cả ngày ở nhà đợi ăn không ngồi rồi, nàng khó tránh khỏi sẽ nghĩ cái này nghĩ cái kia, nói không chừng nàng lại sẽ quay về thế giới của Kiều Diệc mà luẩn quẩn.
Cho nên hiện tại Tiểu Nghiên có thể chủ động đưa ra muốn tìm chút chuyện để làm, đối với Vu Hàn mà nói khẳng định là một chuyện tốt.
"Mẹ, con bây giờ bỏ dầu vào được không? Đun đến bao nhiêu độ là thích hợp vậy ạ?" Trong bếp là giọng của Chu Tiểu Nghiên, vụng về cả tay chân, nàng lần đầu tiên làm, thật sự là cái gì cũng không biết.
"Đừng, ngược lại rồi." Dương Thiến đứng bên cạnh Chu Tiểu Nghiên chỉ huy nói, "Được rồi, đủ rồi, đủ rồi!"
"Dạ."
"Vậy con bỏ muối lúc nào, còn có bột ngọt nữa? A..." Chu Tiểu Nghiên đột nhiên hét thảm một tiếng, rất xui xẻo, nàng bị dầu bắn lên người, bị bỏng phải cổ tay.
"Con cẩn thận một chút." Dương Thiến đau lòng nói, "Thôi được rồi, để mẹ làm cho, con nhanh ra bên cạnh rửa tay bằng nước lạnh một lần, để khỏi bị phồng rộp."
Chu Tiểu Nghiên ngoan ngoãn làm theo.
Ôi, thật sự không dễ dàng chút nào!
Bình thường xem mẹ xào rau cũng chỉ vài phút là xong, nàng còn cảm thấy dễ thôi. Thế nhưng đến khi tự tay làm, từ rửa rau, thái rau, nàng đều không biết gì hết. Bây giờ vừa mới bắt đầu đã xui xẻo bị bỏng tay. Quả nhiên anh trai chế nhạo không sai, nàng đần như vậy, muốn học nấu ăn, chắc là rất khó khăn.
Bất quá không sao, nàng bây giờ có rất nhiều thời gian, có thể từ từ học. Hơn nữa mẹ vẫn còn chờ ăn đồ ăn do nàng tự tay làm, nàng cũng không thể bỏ dở giữa chừng, làm mẹ thất vọng!
Chu Tiểu Nghiên, cố lên!
Đợi Chu Tiểu Nghiên rửa tay xong thì Dương Thiến đã nấu xong nồi đồ ăn kia. Chu Tiểu Nghiên bất đắc dĩ bĩu môi: "Xin lỗi mẹ."
"Không sao mà. Trên đời này không có ai có thể ngay từ đầu làm gì cũng giỏi. Cứ từ từ rồi sẽ quen thôi."
"Dạ. Vậy lần tới món này vẫn là để con xào được không?"
"Không cần. Hôm nay con cứ dừng ở đây thôi, đừng để bị dầu bắn nóng nữa! Tay con gái dễ bị hỏng lắm, phải bảo vệ cho tốt, hiểu không?"
"Dạ."
Nhưng mẹ cũng là con gái mà, mà bao nhiêu năm qua, mẹ vẫn luôn vì cả nhà, vì nàng mà nấu cơm giặt giũ. Nội tâm Chu Tiểu Nghiên chợt xúc động, có mẹ thật là tốt.
Mặc kệ người khác nói thế nào mẹ không tốt, nhưng Chu Tiểu Nghiên biết, người đối tốt với nàng nhất trên thế giới này chính là mẹ. Nàng phải cố gắng, phải không chịu thua kém, phải hiếu thảo với mẹ, để mẹ không phải tiếp tục sống những ngày tháng khổ sở trước kia nữa. Còn nữa, nàng cũng muốn nhanh học nấu ăn, như vậy sau này có thể giúp mẹ đỡ đần một chút.
Nhưng mà hôm nay nàng vẫn nghe theo lời mẹ yêu cầu. Tay nàng đã bị bỏng, giờ mà vẫn cứ làm thì chỉ thêm phiền thôi. Nhưng mà Chu Tiểu Nghiên cũng không rời đi, vẫn đứng ở bên cạnh nhìn Dương Thiến làm, âm thầm ghi nhớ dáng vẻ xào rau của mẹ còn có các bước làm đồ ăn.
Cuối cùng, không lâu sau đó, Dương Thiến đã nấu xong hết thảy các món ăn.
"Được rồi, chuẩn bị ăn cơm thôi."
"Dạ, được! Con đi lấy bát đũa!" Chu Tiểu Nghiên cười, nhảy chân sáo chạy đến chỗ tủ bát lấy bát đũa.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận