Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3650: Từ bỏ 5 (length: 3771)

Năm nay hắn đến 80 tuổi thọ, người trong nhà nhất định phải cho hắn chúc mừng, này không, hắn mới được nhà Tần Thiên nhận lấy.
"Ừm, ngươi Tần gia gia, mặc dù 80 tuổi, nhưng thân thể còn đặc biệt tốt, mỗi ngày giống như ngươi, buổi sáng đều phải đi ra ngoài rèn luyện đấy. Hắn á, yêu thích đánh cờ các thứ, nhưng bây giờ mắt không tốt lắm. Cho nên liền càng thích trồng hoa."
"Ừm. Ta đã biết. Nhưng ta cũng không nên cùng Diệc Cẩm tranh giành chứ?"
Quách Thừa Cẩm biết rất rõ ràng Quách Diệc Cẩm rất yêu quý Tần Thiên, cho nên lần này, nàng khẳng định muốn biểu hiện tốt một chút. Hơn nữa Quách Thừa Cẩm sớm mấy ngày trước đã thấy Quách Diệc Cẩm chọn quà cho Tần gia gia. Chắc hẳn lần này, nàng rất nghiêm túc. Như vậy phần công lao này, Quách Thừa Cẩm sao có ý tranh giành với nàng?
"Cái gì gọi là tranh giành chứ? Các ngươi chẳng lẽ không đều là do Tần gia gia nhìn lớn lên sao?" Quách mụ mụ nghi ngờ nói.
"Không phải, mụ, con không phải ý này. Thôi, nói mẹ cũng không hiểu. Con ngày mai ra ngoài xem một chút, xem nên mua quà gì cho Tần gia gia đi. Mẹ yên tâm đi, con sẽ biết chừng mực."
"Ừm."
Nhưng cuối cùng Quách Thừa Cẩm vẫn tùy tiện mua cho Tần gia gia một món đồ chơi nhỏ đồ cổ mà ông đại khái sẽ thích. Giá trị cũng không ít, chỉ là chắc không được hợp ý mà thôi.
Thực ra đối với người như Tần Thiên gia gia mà nói, lễ vật không phải dùng giá trị để phân chia. Đến tuổi này ông không quan tâm nhiều tiền hay ít tiền, hơn nữa ông cũng không thiếu tiền.
Đồ vật quý giá chỉ là mang ra để có mặt mũi thôi, nhưng cũng không chắc sẽ khiến ông vui vẻ. Mà Quách Thừa Cẩm chọn loại quý giá nhưng lại không quá tỉ mỉ làm người khác vừa ý.
Tần Thiên gia gia thích làm vườn, và thích nhất là hoa hồng. Điều này Quách Thừa Cẩm đều biết. Ông thích sưu tầm đủ loại giống hoa hồng, cho nên muốn làm ông vui vẻ bây giờ, tốt nhất là phải tặng cho ông loại hoa hồng hiếm mới vừa ra, thì mới được.
Mà những loại hoa đó, rất nhiều đều ở nước ngoài, có một số còn đang được nuôi dưỡng, căn bản còn chưa bán ra chính thức.
Quách Thừa Cẩm không biết Quách Diệc Cẩm sẽ tặng cái gì, nhưng hắn biết, thứ hắn biết, Quách Diệc Cẩm khẳng định cũng biết. Cho nên quà cáp gì cũng không cần hắn phải nhắc nhở Quách Diệc Cẩm.
Thấy Tiểu Bố Đinh và mọi người ở Tạ thị làm việc càng ngày càng bận rộn, đến nỗi sau này, Quách Thừa Cẩm vừa sáng sớm mang bữa sáng đến cho Tiểu Bố Đinh thì không thấy nàng đâu. Vì bọn họ đang tăng ca, làm suốt đêm, chưa về.
Đôi khi Quách Thừa Cẩm cũng cảm thấy bọn họ thực vất vả, bản thân hắn vẫn còn đi học, bình thường dù cũng sẽ nhận vài đơn hàng làm, kiêm chức này nọ nhưng đều rất tự do.
Hắn vẫn chưa ra khỏi trường, vẫn chưa bước vào xã hội, nên đôi khi vẫn chưa thật sự trải qua sự tàn khốc của xã hội. Chẳng trách trước kia Tiểu Bố Đinh đều chế nhạo hắn là đứa trẻ con. Vì trong mắt Tiểu Bố Đinh, hắn và nàng là người của hai thế giới mà.
Trong khi nàng bận rộn mưu sinh, thì hắn vẫn ở nhà hưởng kỳ nghỉ hè thoải mái.
Nhưng chắc cũng rất nhanh thôi, hắn sẽ chính thức bước chân vào xã hội.
Đây đã là kỳ nghỉ hè năm thứ ba đại học của hắn, cũng là kỳ nghỉ hè cuối cùng của cả quãng đường đại học. Quách Thừa Cẩm cũng không nghĩ đến việc học nghiên cứu sinh hay ra nước ngoài du học gì.
Chờ đến kỳ thực tập năm tư, hắn cũng sẽ bắt đầu đi làm, vậy sau này hắn và Tiểu Bố Đinh sẽ giống nhau.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận