Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 983: Phiên ngoại: Ngươi còn tốt sao (length: 3707)

Ha ha...
Tô Tiểu Bộ có chút đắng chát cười nhẹ.
Là hắn sao?
Hắn vì cái gì muốn nói với nàng thật xin lỗi...
Cô gái làm sân khấu nhìn thấy Tô Tiểu Bộ nhận được hoa lúc đó biểu tình giống như có chút không đúng, hơn nữa chính nàng cũng cảm thấy kỳ lạ, dù sao rất ít khi có người tặng hoa kèm theo thư như vậy.
"Tiểu Bộ à, ngươi không sao chứ? Bó hoa này..."
Tô Tiểu Bộ mới sực tỉnh, đây là công ty làm sân khấu, người ra người vào, nàng ở đây thương cảm sẽ khiến nhiều người chú ý.
"Không có gì. Cảm ơn ngươi, ta về văn phòng đây." Tô Tiểu Bộ vội vàng cầm hoa đi.
Ai, đoán chừng lát nữa về văn phòng lại là một trận gió tanh mưa máu. Đám người kia thích bát quái như vậy, nàng vừa mới ổn định lại việc Trương Thành chở đến công ty liền bị bọn họ hỏi thăm lâu như vậy, lần này lại ôm bó hoa kèm thư kỳ quái này trở về, chẳng phải là càng thêm tăng thêm chủ đề sao?
Thế nhưng mà nàng cũng không thể nào vứt bó hoa này được.
Tô Tiểu Bộ muốn đi chậm một chút, nhưng bên ngoài cũng toàn người, nàng ôm hoa lại gây chú ý. Còn muốn đi nhanh một chút, trở về lại phải đối mặt với mọi người.
Thật khó xử.
Dù sao cuối cùng nàng vẫn về, hơn nữa vừa đi vào liền nhận hết ánh mắt chú ý của mọi người.
"Oa! Tiểu Bộ, vậy mà có người đưa thư cho ngươi? Ta lớn như vậy đến giờ chưa thấy ai đưa cái này cho con gái đâu!"
"Hơn nữa cho dù có người tặng, người ta cũng tặng cả cây đang sống. Còn của ngươi thì đã ngắt còn bó thành một bó, lạ thật nha."
Tô Tiểu Bộ liếc mắt, đúng vậy, nàng cũng thấy lạ được không?
Có lẽ người tặng bó hoa này căn bản không nghĩ đến những điều này.
"Đúng rồi, Tiểu Bộ, ai đưa cho ngươi vậy? Bạn trai à?"
Bên cạnh lập tức có người trả lời: "Sao có thể là bạn trai đưa? Bạn trai không tặng hoa hồng các kiểu, lại tặng hoa này, lạ quá đi."
Tô Tiểu Bộ không trả lời ngay, mà cẩn thận đặt bó hoa lên bàn làm việc.
"Ta cũng không biết ai đưa."
"Hả? Ngươi không biết ai đưa à? Sao có thể!" Mọi người nghe xong đều rất thất vọng.
"Ta thật không biết mà, xem này cũng không có để lại tên hay tấm thiệp."
Lúc này, một cô gái ngồi ở gần đó đột nhiên lên tiếng: "Tớ vừa mới lên mạng tra một chút, ý nghĩa của hoa phong tín tử màu tím là xin lỗi đó! Vậy Tiểu Bộ... Có người muốn giải thích với ngươi sao?"
"Ờ..." Biểu tình Tô Tiểu Bộ cứng đờ một giây, "Không biết."
Trương Thành vừa lúc đi vào, anh đến để phân công việc hôm nay cho các nàng.
Rồi lại đúng lúc nhìn thấy đám người vây quanh Tiểu Bố Đinh buôn chuyện, sau đó anh cũng chú ý tới bó hoa trên bàn của Tiểu Bố Đinh.
Trương Thành lập tức hiểu ra. Nhìn lại biểu tình của Tô Tiểu Bộ, cũng không thấy biểu tình gì. Nhưng Trương Thành đoán được, nhận được bó hoa như vậy, trong lòng Tiểu Bố Đinh chắc chắn không dễ chịu gì.
Hơn nữa lại còn nhiều người vây quanh nàng hỏi chuyện.
Tuy rằng Trương Thành chỉ mới làm việc với Tô Tiểu Bộ hai ngày, nhưng từ hôm thấy nàng khóc khi nghe điện thoại, Trương Thành hiểu rõ, Tiểu Bố Đinh thật ra là người không muốn chia sẻ chuyện buồn với người khác.
Vậy mà bây giờ nhiều người vây quanh nàng như vậy, nàng còn phải gượng cười, trong lòng khó chịu biết bao!
Cho nên Trương Thành lập tức quát mọi người trong văn phòng một tiếng, anh bình thường rất ít khi nổi giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận