Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2247: Sinh nhật kinh hỉ 2 (length: 3972)

"Như vậy có nghĩa là quan hệ giữa các nàng đã tiến thêm một bước rồi nhỉ. Ai, ta nói Tiểu Cầm này, ngươi làm phụ tá cho cả phu nhân tổng giám đốc mà sao vẫn không học được cách lấy lòng phu nhân tổng giám đốc vậy? Ngược lại, một người quản lý từ bộ phận khác mới tới lại nịnh bợ được phu nhân tổng giám đốc! Ta nói ngươi có phải là ngốc không?"
"Chuyện này..." Tiểu trợ lý tên Tiểu Cầm có chút xấu hổ, "Thật ra phu nhân tổng giám đốc đối với chúng ta đều rất tốt."
"Rất tốt? Rất tốt thì sao? Người tốt đến đâu cũng chỉ coi ngươi là đồng nghiệp thôi, nói dễ nghe thì là đồng nghiệp, khó nghe là cấp dưới, thế sao so được với Chu Tiểu Nghiên? Người ta giờ đây ra vào đều có tổng giám đốc và phu nhân tổng giám đốc, ngày nào cũng ăn cơm cùng nhau, mối quan hệ như vậy là các ngươi so được sao? Hơn nữa ngươi biết không? Kết giao được với người như vậy, cả đời ngươi ít nhất bớt được hai mươi năm phấn đấu!"
"Nhưng... Có lẽ ta không có thủ đoạn đó."
"Cũng phải, chúng ta đều không có thủ đoạn đó. Xem người ta Chu Tiểu Nghiên, mới vào công ty chưa đầy nửa năm, đầu tiên là cùng giám đốc đi chung, còn nắm được giám đốc trong tay, sau này lại thân thiết với Kiều tổng giám, còn có tin đồn không hay, Kiều tổng giám còn đích thân ra mặt làm sáng tỏ cho nàng. Đến khi đại boss của tập đoàn Kiều thị đến, Chu Tiểu Nghiên ngày nào cũng đi ăn cơm cùng họ. Bây giờ lại kết thân được với phu nhân tổng giám đốc, thủ đoạn của người ta đúng là không phải người bình thường có thể sánh bằng! Quá lợi hại!"
Chu Tiểu Nghiên nghe những lời này trong phòng, cũng thấy buồn cười. Sao người ta lại hình dung nàng như thần thánh như vậy, nàng lợi hại như vậy sao nàng không biết?
Hơn nữa nào có người ta nói nàng thần thánh đến thế, nếu thật có năng lực giao tiếp cao như vậy, nàng cũng không đến nỗi vào công ty đến giờ vẫn không có mấy người bạn mới. Mà trên thực tế, nàng căn bản không mấy khi giao thiệp với ai, vậy mà theo người khác, nàng thủ đoạn quá cao minh, đặc biệt là chuyện đối phó với đàn ông, nàng gần như bị người ta coi như hồ ly tinh, thật nực cười.
Nếu những người đó biết thật ra nàng quen Vu Hàn, quen cả Kiều Tử Mạc từ trước, liệu họ có thấy phân tích của mình buồn cười không? Nếu họ lại biết, nàng và Hàn Nặc tỷ tỷ là chị em ruột, chẳng phải sẽ còn thấy kỳ diệu hơn sao?
Cho nên không phải do người khác quá lợi hại, mà là có người thích phân tích sự việc dựa trên những gì mình thấy ở bề ngoài, hoàn toàn không hiểu rõ chân tướng. Người có rất nhiều mặt, những gì ngươi thấy mỗi ngày ở công ty không thể là con người thật của họ, vậy thì làm sao ngươi có thể đoán biết người khác là người thế nào được?
Những tiếng nói chuyện bên ngoài vẫn tiếp tục, thật ra Chu Tiểu Nghiên chẳng muốn nghe nữa, với cả nàng cũng ở đây lâu rồi, đã muốn đi. Nhưng ngại ngoài kia vẫn còn người, giờ mà nàng ra thì chẳng phải làm tất cả mọi người khó xử sao?
Cho nên khi nào thì họ mới đi vậy? Ngồi xổm lâu cũng khó chịu quá!
Chu Tiểu Nghiên bực mình, không hiểu sao mấy người đó cứ ở lì trong nhà vệ sinh, là trang điểm hay là buôn chuyện đây, kiểu gì thì cũng quá lâu rồi. Lại còn không nghe câu "tai vách mạch rừng" à? Nhà vệ sinh nơi người ra vào thế này mà cũng dám bàn chuyện riêng tư to tiếng như thế, đúng là gan lớn!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận