Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1182: Cái này lại như thế nào? 14 (length: 3997)

Chương 1182: Cái này lại như thế nào? 14
Bởi vì khoảng cách quá xa, Vu Hàn cùng Chu Tiểu Nghiên phải mất hơn một giờ đi xe mới tới bệnh viện.
Vừa đến nơi, Vu Hàn đã thấy phụ thân hắn ở bên ngoài phòng bệnh, vẻ mặt phụ thân có chút nặng nề, xem ra tình hình ba của Tiểu Nghiên không tốt lắm.
Chu Tiểu Nghiên thì ngược lại vẫn luôn ngơ ngác, phòng chăm sóc đặc biệt không cho người vào thăm, nàng chỉ đứng bên ngoài nhìn. Nhưng cũng không nói thêm gì.
Bọn họ đến đây đã sớm chuẩn bị tâm lý, Chu Tiểu Nghiên cũng không hy vọng gì hơn nữa.
Phụ thân Vu Hàn nói cho bọn họ, tình trạng hiện tại của Chu Mịch, chỉ là đang kéo dài thời gian mà thôi, bác sĩ nói nhiều nhất có thể cầm cự tới sáng mai.
Chu Tiểu Nghiên im lặng, không biết đang nghĩ gì, mãi đến Vu Hàn mở miệng hỏi phụ thân: "Vậy Tiểu Nghiên khi nào có thể vào thăm ba cô ấy một chút?"
"Chờ một chút đi."
Sau đó ba người đột nhiên im lặng, ngồi trên ghế dài ở cửa phòng bệnh, không ai nói gì với nhau.
Một hồi lâu sau, phụ thân Vu Hàn mới lên tiếng: "Các con ăn cơm chưa?"
Vu Hàn lắc đầu, hắn và Chu Tiểu Nghiên tan làm về nhà thì thấy Dương Thiến đang ngẩn người ở đó, trong nhà cũng không có nấu cơm. Sau đó lại biết chuyện như vậy, ai còn có tâm trạng ăn cơm, bọn họ gần như lập tức chạy đến đây, cho nên ai cũng chưa ăn tối.
"Ba, ba ăn chưa?"
"Chưa." Phụ thân Vu Hàn sau khi nhận được tin tức Dương Thiến báo cũng gần như ngay lập tức chạy đến bệnh viện, đến đây rồi lại bận xử lý rất nhiều chuyện liên quan tới Chu Mịch, cho nên đến giờ vẫn chưa có thời gian đi ăn cơm.
"Hay là hai đứa ở đây trông coi, con ra ngoài mua chút gì ăn mang về?" Phụ thân Vu Hàn đề nghị, dù sao bây giờ ba người ở đây cũng rất gượng gạo, biết đâu ông rời đi, Tiểu Nghiên có thể nói chuyện gì đó với Vu Hàn.
Tuy thời gian ở chung với Tiểu Nghiên không nhiều, nhưng phụ thân Vu Hàn vẫn nhận ra, Tiểu Nghiên và Vu Hàn rất hợp nhau, cho nên ông nghĩ có lẽ ông không nên ở đây làm phiền bọn họ?
"Được." Vu Hàn đáp.
"Vậy con chăm sóc tốt cho Tiểu Nghiên." Phụ thân Vu Hàn dặn dò Vu Hàn.
"Ba yên tâm đi."
Sau khi phụ thân Vu Hàn đi, Chu Tiểu Nghiên vẫn ngồi đó ngơ ngác, không nói một lời. Hiện tại trong lòng nàng thực ra có rất nhiều điều muốn nói với phụ thân, nhưng lại không thể mở lời.
Nàng biết, lát nữa cho dù nàng thực sự có thể vào gặp phụ thân, chắc chắn cũng không thể nói những lời đó. Bởi vì ông ấy có lẽ sẽ không nghe thấy...
Nàng cũng không cảm thấy tiếc nuối, chỉ là cảm thấy sự việc quá đột ngột, khiến nội tâm nàng không thể chấp nhận.
Rõ ràng chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi mấy năm, sao mọi chuyện lại giống như thay đổi hết cả. Cái mái nhà ấm áp mà nàng từng ở, cùng những người thân yêu của một gia đình, không thể nào trở lại được nữa rồi.
Tựa như nàng từng cho rằng cả gia đình bọn họ cũng giống như tất cả các gia đình bình thường khác, nhưng làm sao nàng ngờ được, thì ra cái gia đình từng êm ấm của bọn họ, sau lưng lại cất giấu nhiều chuyện như vậy.
Người cha yêu thương, cưng chiều nàng, sao nàng có thể ngờ được, ông ta lại là một con ác quỷ giết người không ghê tay. Những chuyện này nàng nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến, nhưng lại đột ngột biến thành sự thật bày ra trước mắt nàng.
Vào lúc đó, sự ngây thơ, trong sáng của Chu Tiểu Nghiên vị thành niên đã bị đâm một nhát đau điếng.
Đúng vậy, có lẽ bây giờ đây chính là kết cục tốt nhất. Thiện ác cuối cùng cũng có báo, phụ thân rốt cuộc cũng ra đi, những người từng bị ông ta hại chết, coi như có thể yên nghỉ rồi.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận