Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2820: Ta không có như vậy thích ngươi 19 (length: 3773)

Tiểu Bố Đinh hơi sững sờ, nhưng vẫn ngồi xuống.
"Ngươi chuẩn bị những thứ này làm gì, ta hôm nay không phải đến ăn cơm." Tiểu Bố Đinh nói.
Rõ ràng, nàng thấy Tạ Nguyên chuẩn bị quá tỉ mỉ, hơn nữa lại còn là chuẩn bị bữa tối ánh nến, thức ăn thì tinh xảo, lại thêm rượu đỏ đắt tiền, chút nào không giống là muốn tìm nàng tới nói chuyện, mà ngược lại là muốn cùng nàng hẹn hò.
Điều này khiến Tiểu Bố Đinh thấy lạ lùng.
Dù sao quan hệ của nàng và Tạ Nguyên hiện tại cũng không thích hợp ăn cơm trong một khung cảnh ái muội như vậy. Khiến cho chính nàng cũng thấy hơi xấu hổ.
"Ngươi ăn cơm chưa?" Tạ Nguyên hỏi.
Tiểu Bố Đinh lắc đầu.
"Vậy chẳng phải đúng rồi, ngươi còn chưa ăn tối, ta cũng chưa ăn tối, vừa khéo, chúng ta vừa ăn cơm, vừa nói chuyện, như vậy không phải rất tốt sao? Hay là, ngươi đến ăn cơm với ta cũng không dám? Sợ ta bỏ độc vào đồ ăn à?" Tạ Nguyên nửa đùa nửa thật nói.
"Không phải."
"Đã không phải thì cùng nhau ăn cơm đi. Ta chuẩn bị nhiều đồ như vậy, ngươi mà không ăn, chẳng phải là lãng phí? Trước đây ngươi chẳng phải nói rồi sao, lãng phí lương thực là đáng xấu hổ!"
Tạ Nguyên lại gợi lại chuyện cũ với Tiểu Bố Đinh, Tiểu Bố Đinh không đáp lời.
"Vậy chúng ta bắt đầu ăn đi, ta rót cho ngươi chút rượu đỏ nhé?"
Tạ Nguyên chủ động tiến lên, rót rượu cho Tiểu Bố Đinh.
Nhưng Tiểu Bố Đinh lại cự tuyệt: "Ta đã lâu không uống rượu."
Thời đi học, tửu lượng của Tiểu Bố Đinh là tốt nhất trong bọn họ, gần như có thể nói là ngàn chén không say. Ngay cả khi tất cả mọi người say khướt, nàng vẫn là người tỉnh táo nhất. Dù sao Tạ Nguyên chưa từng thấy nàng say rượu bao giờ, nên hôm nay tự nhiên cũng không có chuyện Tạ Nguyên muốn chuốc say Tiểu Bố Đinh.
Tạ Nguyên chuẩn bị rượu đỏ này, không phải muốn chuốc say ai, mà chỉ là muốn tăng thêm chút không khí thôi.
Nhưng Tiểu Bố Đinh lại từ chối cả điều đó, không phải nàng không thể uống rượu, cũng không phải không thích uống, nhưng hiện tại nàng không muốn uống rượu cùng hắn.
Vì sao?
"Ngươi... Sao không thích uống rượu?" Tạ Nguyên nói, "Chỉ là chút rượu đỏ thôi mà, hơn nữa đây là loại rượu đỏ ta trân trọng giữ gìn bấy lâu, cố ý mang từ nhà tới, vẫn không nỡ uống, hôm nay ngươi đến, ta cảm thấy vừa hay."
Quê Tiểu Bố Đinh là một nơi nổi tiếng về rượu, tửu lượng của nàng tốt như vậy cũng là vì từ nhỏ đã sống trong bầu không khí ấy. Theo như lời nàng từng nói thì từ bé đến lớn, trong hơi thở của nàng đều tràn ngập mùi rượu. Vậy nên tửu lượng của nàng có thể không tốt sao?
Vậy nên Tiểu Bố Đinh cũng luôn thích uống rượu, đối với nàng, rượu là văn hóa của quê hương, người nhà nàng cũng đều rất thích uống rượu. Thế nên hiện tại đột nhiên nói nàng không uống rượu nữa, quả thực khiến người khác thấy kỳ lạ.
Vì điều gì, mới khiến nàng muốn thay đổi bản thân mình như vậy?
"Không phải không thích, chỉ là cảm thấy không cần thiết." Tô Tiểu Bộ thản nhiên nói.
"Thích gì thì cứ thích thôi, sao phải vì những chuyện không đáng, từ bỏ thứ mình thích chứ?" Tạ Nguyên vừa nói, vẫn rót cho Tiểu Bố Đinh một ly rượu đỏ.
"Thôi được rồi, chúng ta ăn cơm đi. Nói nhiều chuyện vô ích vậy, thức ăn nguội mất. Mỹ vị là không được phụ lòng, mà những món này đều là món ngươi thích nhất, ta luôn nhớ."
"Nhớ thì sao, ngươi không thấy hiện tại đã quá muộn rồi sao?" Tiểu Bố Đinh vẫn thản nhiên nói.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận