Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 59: Lâm gia đầu bếp 4 (length: 3885)

Mười lăm phút trôi qua, xe của Lâm Việt dừng tại bãi đỗ xe tầng hầm của một siêu thị lớn trong khu biệt thự gần đó.
Lâm Việt và Hàn Nặc bước xuống xe, cả hai đều mặc trang phục thường ngày, nhìn qua rất giống một đôi vợ chồng trẻ.
Khu thịt tươi.
Hàn Nặc không ngừng cho đủ loại thịt vào xe đẩy, Lâm Việt đẩy xe theo sau, lặng lẽ nhíu mày.
Tiểu Nặc mua nhiều thịt như vậy để làm gì? Chẳng lẽ định ăn toàn thịt vào bữa trưa, làm một bữa tiệc thịt?
Cuối cùng, Hàn Nặc bỏ miếng thịt bò cuối cùng vào xe đẩy rồi quay đầu hỏi Lâm Việt: "Anh Lâm Việt, trưa nay chúng ta ăn cơm hay ăn món Tây?"
"Em muốn ăn cơm hay ăn món Tây?" Vậy ra Tiểu Nặc không biết muốn ăn gì nên mới mua hết thế này sao?
"Ăn cơm." Hàn Nặc trả lời không chút do dự.
"Được." Lâm Việt hơi cười, "Vậy em muốn ăn gì cứ chọn đi."
Hàn Nặc liếc nhìn xe đẩy đầy thịt, rồi lại lấy miếng thịt bò vừa bỏ vào ra.
Lâm Việt khó hiểu: "Sao lại bỏ lại chỗ cũ rồi?"
"Tự nhiên không muốn ăn thịt bò nữa, nóng."
"..."
Sau một hồi giằng co, Hàn Nặc cuối cùng cũng chọn xong hết thịt và đồ ăn, còn Lâm Việt thì im lặng đẩy xe. Chỉ cần là Tiểu Nặc thích thì hắn đều thích, Tiểu Nặc muốn mua gì thì mua đó, còn chuyện nấu ăn thì... đó là việc của hắn.
Khu đồ ăn vặt.
Hàn Nặc nhìn kệ hàng đầy ắp đồ ăn vặt, tâm trạng vui vẻ hẳn lên. Xem ra mua đồ ăn vặt vẫn là vui nhất, mua đồ ăn thì không hợp với nàng. Cơ mà nếu có trai đẹp đi cùng mua đồ ăn thì còn có thể cân nhắc.
"Anh Lâm Việt, cái xe đẩy này hình như không đủ chỗ rồi, anh đi lấy thêm một cái nữa đi!"
Lâm Việt lặng lẽ tuân lệnh.
Khi Lâm Việt quay lại, Hàn Nặc chỉ vào bánh quy trên kệ, Lâm Việt vừa định giúp nàng lấy thì nghe nàng nói: "Ngoại trừ bánh quy, mỗi loại khác anh lấy cho em mười gói!"
Lâm Việt: "..."
Cuối cùng, hai người cũng mua đủ hai xe đầy ắp đồ, một xe rau củ, một xe đồ ăn vặt. Hàn Nặc nhìn rất vui, thì ra đi siêu thị cũng rất vui, sau này phải thường xuyên bảo anh Lâm Việt dẫn mình đi mới được.
Lâm Việt đương nhiên cũng vui vẻ. Hắn luôn hướng tới một cuộc sống như vậy, có thể cùng Tiểu Nặc đi dạo mua thức ăn nấu cơm, sống một cuộc đời bình dị thuộc về hai người.
Về đến nhà đã hơn mười một giờ sáng, Hàn Nặc trải qua một hồi chạy tới chạy lui lại đói bụng.
Thế nhưng Lâm Việt lại không cho nàng ăn gì cả, còn không được ăn đồ ăn vặt, thật là làm nàng khổ không nói nên lời.
Thôi được rồi. Vì giữ bụng để thưởng thức bữa tiệc "lần đầu tiên" của anh Lâm Việt, Hàn Nặc đành phải nhịn.
Hàn Nặc nằm trên ghế sofa xem chương trình TV nhàm chán, còn Lâm Việt thì bận rộn một mình trong bếp.
Không lâu sau, ít nhất là Hàn Nặc không cảm thấy lâu lắm, Lâm Việt đã làm xong một bàn đồ ăn. Hàn Nặc từ xa đã ngửi thấy mùi thơm, nhảy cẫng lên chạy vội tới bàn ăn, đưa tay ra định gắp.
"Đi rửa tay!" Lâm Việt lườm nàng một cái.
Hàn Nặc ngượng ngùng cười: "Ăn xong rồi em đi tắm."
"..."
Chậc chậc, thì ra tay nghề của anh Lâm Việt cũng rất cừ nha! Một bàn đồ ăn làm ra màu sắc hương vị đều đủ, không thua kém đầu bếp của nhà hàng Nguyệt Lạc là bao.
Hàn Nặc rửa tay xong trở về, Lâm Việt đã bày cơm ra bàn. Hắn vẫy vẫy tay, bảo Hàn Nặc mau ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, Hàn Nặc đã bắt đầu ăn như hổ đói, hoàn toàn không có hình tượng của tiểu thư khuê các. Hết cách, ai bảo nàng đói quá chứ, mà đồ ăn anh Lâm Việt làm cũng thực sự quá ngon nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận