Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 422: Ta muốn cùng ngươi kết hôn (length: 3867)

Lúc này, phục vụ vừa đem bữa sáng của họ mang ra, Lâm Việt vội vàng gọi Hàn Nặc ăn điểm tâm.
Ai, nàng Lâm Việt ca ca a! Chỉ biết chuyển sự chú ý của nàng đi thôi.
Bất quá Hàn Nặc cũng chỉ đành cười không nói.
Nàng vẫn là đừng nên tiếp tục bắt nạt Lâm Việt ca ca của nàng nữa, nhìn Lâm Việt ca ca nói dối khổ sở kìa!
Dù sao về sau "Cương Hảo Đích Vi Tiếu" chính là lão công của nàng, nàng có rất nhiều cơ hội trêu chọc hắn!
Ăn điểm tâm xong, Hàn Nặc liền theo Lâm Việt đến phòng học.
Ngồi xuống, Hàn Nặc liền thấy Nghiêm Du Thành.
Hỏng bét, hôm qua nàng mải chơi quá, lại quên mất phải lấy áo len của Nghiêm Du Thành trả cho hắn. Hàn Nặc vội vàng lấy điện thoại di động ra, lén lút gửi tin nhắn cho Nghiêm Du Thành.
"Buổi trưa có rảnh không? Áo len của ngươi ta giặt xong rồi, buổi trưa ta đưa cho ngươi."
Tin nhắn của Nghiêm Du Thành rất nhanh trả lời, chỉ một chữ "Được".
Hàn Nặc liếc nhìn, rồi cất điện thoại vào túi. Lâm Việt ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi: "Ngươi nhắn tin cho ai vậy?"
Lâm Việt thật ra chỉ là theo thói quen hỏi Hàn Nặc thôi, hắn căn bản không nghĩ tới người Hàn Nặc nhắn tin là Nghiêm Du Thành.
"Hả?" Bất quá bị Lâm Việt hỏi, Hàn Nặc lập tức khẩn trương, ấp úng nửa ngày cũng không nói ra được câu trả lời.
Nàng đương nhiên không thể nói với Lâm Việt ca ca, nàng đang nhắn tin cho Nghiêm Du Thành. Thứ nhất chắc chắn sẽ làm Lâm Việt ca ca không vui, thứ hai, nàng cũng chưa nói với Lâm Việt ca ca, việc nàng giúp Nghiêm Du Thành giặt quần áo.
Cho nên nàng chỉ có thể nói dối.
"À, ta đang nhắn tin với Tiểu Bố Đinh đó! Bảo cô ấy sắp vào học rồi, kêu cô ấy nhanh lên." Vừa vặn bây giờ Tô Tiểu Bộ mấy người các nàng cũng chưa đến lớp, Hàn Nặc đành phải dùng họ làm cái cớ.
Bất quá Lâm Việt vẫn từ sự do dự của nàng nhận ra có gì đó không đúng.
Hắn hiểu Hàn Nặc như vậy, nàng hơi một biểu hiện thôi, hắn đều có thể nhận ra khác biệt. Vừa rồi Tiểu Nặc rõ ràng là do dự và khẩn trương, sao có thể qua được mắt hắn chứ?
Lâm Việt lập tức theo bản năng ngẩng đầu nhìn Nghiêm Du Thành phía trước.
Nghiêm Du Thành đang cúi đầu không biết nhìn gì, Lâm Việt không thấy biểu hiện của hắn, nhưng lại đoán được hình ảnh đó.
Trực giác mách bảo hắn, Nghiêm Du Thành bây giờ đang xem tin nhắn mà Tiểu Nặc vừa gửi cho hắn.
Lâm Việt vừa còn chìm đắm trong niềm vui sướng vì kết hôn với Tiểu Nặc trong game, giờ lập tức lại bị dội một gáo nước lạnh. Hắn quay đầu lén nhìn Hàn Nặc, nàng vẫn một bộ mặt ngây thơ vô tội.
Đúng vậy, sao hắn có thể vì một trò đùa trong game, mà quên mất người Tiểu Nặc thích là Nghiêm Du Thành được chứ?
Sao hắn lại ngốc đến nỗi chỉ vì Tiểu Nặc chủ động tìm hắn kết hôn trong game, liền ngộ nhận bọn họ vẫn có thể đến với nhau?
Tiểu Nặc căn bản không biết "Cương Hảo Đích Vi Tiếu" chính là hắn mà! Hắn đang tự mình đa tình cái gì vậy?
"À." Lâm Việt hờ hững trả lời Hàn Nặc một câu, sau đó cúi đầu đọc sách.
Hàn Nặc vẫn ngây ngốc cho rằng, Lâm Việt ca ca đã tin lời nàng rồi, cũng bắt đầu thản nhiên mở sách ra xem.
—— Buổi trưa tan học xong, Nghiêm Du Thành đột nhiên gửi tin nhắn cho Hàn Nặc.
"Cùng nhau đi ăn cơm nhé."
Nghiêm Du Thành đã chuẩn bị chủ động tấn công. Buổi sáng Hàn Nặc nói với hắn buổi trưa muốn đưa quần áo cho hắn, cộng thêm buổi chiều lại không có tiết, cho nên hắn muốn nhân cơ hội này, hẹn Hàn Nặc cùng nhau ăn một bữa cơm.
Nếu như không tính những bữa cơm họ ăn cùng nhau ở Kết Tử Nhan, thì lần này nên xem như là lần đầu tiên hắn chủ động hẹn Hàn Nặc đi ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận