Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2587: Lại muốn thân cận a 10 (length: 3805)

Dĩnh Dĩnh nói đúng, nếu đổi vào lúc trước, Tiểu Bố Đinh tuyệt đối không phải như vậy.
Trước kia ba người bọn nàng, nàng là người hoạt bát nhất, cũng hướng ngoại nhất, bình thường mấy chuyện bắt chuyện này, đều là do nàng làm.
Chỉ là những năm này, nhiều chuyện, thật khiến Tiểu Bố Đinh thay đổi rất nhiều. Nàng có lẽ sẽ không tùy tiện đi bắt chuyện với người khác nữa, thậm chí người khác đến bắt chuyện với nàng, nàng đều sẽ cảm thấy kỳ quái.
Chỉ là hiện tại, trong lòng Tiểu Bố Đinh vẫn còn thấy rất loạn, nàng cũng không có giống như người ta nói, đột nhiên gặp được một soái ca đến thổ lộ, đã cảm thấy vui vẻ đến nhường nào. Mà kỳ thật, nàng đối với chuyện này cũng không có mấy dao động trong lòng.
Nàng chỉ cảm thấy, nàng thật sự muốn thân cận sao? Nàng thật sự muốn đi cùng một người đàn ông khác nói chuyện yêu đương sao? Sao mọi thứ đều thấy kỳ quái vậy? Tựa như những năm nay, nàng vẫn luôn kiên trì một điều gì đó vậy.
Rõ ràng, nàng đã sớm không còn thứ gì thuộc về mình, nàng cũng sớm không còn thứ tình cảm thuộc về mình, nhưng vì sao nàng còn kiên trì vậy?
—— Ngày thứ hai, Tô Tiểu Bộ vừa mới rời giường, chuẩn bị rửa mặt xong, sau đó đi xuống lầu ăn điểm tâm. Hiện tại nàng ở tại tầng trên của văn phòng, ngược lại cũng bớt được thời gian đi làm trên đường. Họ 9 giờ đi làm, nàng 8 giờ rời giường, rửa mặt xong xuôi, sau đó đi xuống ăn một bữa sáng, quay lại đi làm, hoàn toàn kịp giờ.
Vậy mà hôm nay, nàng vừa thu dọn xong, cầm túi xách lên thì điện thoại đột nhiên reo.
Lại có tin nhắn mới. Sớm vậy, là ai đây?
Ngày thường nhưng không ai, sẽ vào giờ sớm như vậy nhắn tin cho nàng.
【Mao Thu Minh】: "Chào buổi sáng tốt lành nha, Tiểu Bố Đinh." Tiếp đó là mấy cái mặt cười.
Lâu lắm rồi không được người khác chào buổi sáng sớm như vậy, Tiểu Bố Đinh nhất thời ngơ ngẩn cả người.
Ngẩn người một hồi, Tiểu Bố Đinh mới trả lời một câu: "Chào buổi sáng tốt lành nha."
【Mao Thu Minh】: "Thì ra ngươi dậy rồi à? Ta còn tưởng ngươi chưa tỉnh đâu."
【Tiểu Bố Đinh】: "Ta trông có lười lắm sao?"
【Mao Thu Minh】: "Ha ha, không phải, ta mới là người tương đối lười kia. Bất quá ngươi dậy sớm vậy, định làm gì đấy, ăn điểm tâm à?"
【Tiểu Bố Đinh】: "Đang định đi ăn, ăn xong sau đó sẽ đi làm."
【Mao Thu Minh】: "À, vậy ngươi định ăn gì thế?"
【Tiểu Bố Đinh】: "Chuyện này liên quan gì đến ngươi sao?"
【Mao Thu Minh】: "Không có."
【Tiểu Bố Đinh】: "Vậy chẳng phải đúng rồi."
【Mao Thu Minh】: "Vậy được rồi, ta không quấy rầy ngươi nữa, ngươi nhanh ăn điểm tâm đi, ta cũng muốn dậy rồi!"
Tô Tiểu Bộ: "..."
Thì ra tên gia hỏa này vừa mới tỉnh trên giường liền nhắn tin cho nàng sao?
Quả nhiên, là so với nàng lười hơn một chút. Bất quá nghe nói dân thiết kế bọn họ đều hay làm đến khuya, nên đoán chừng là vậy đi. Thế cũng không tính là lười.
Hơn nữa dân thiết kế cần nhất là thiên phú, chăm chỉ chỉ là một yếu tố cộng thêm mà thôi.
Quả nhiên, sau khi Mao Thu Minh nói không làm phiền nàng thì thật không còn nhắn tin gì nữa. Hắn thật đúng là biết chừng mực mà.
Mấy ngày tiếp theo sau đó, gần như đều là như thế này. Mỗi ngày trước khi đi làm, tức là vào lúc Tô Tiểu Bộ ăn điểm tâm, Mao Thu Minh sẽ nhắn cho nàng vài tin, thường thì chỉ là bàn về mấy chuyện linh tinh. Như bữa sáng hôm nay ăn gì nha, hôm nay thời tiết đẹp không nha.
Sau đó buổi tối tan làm, Mao Thu Minh cũng sẽ nhắn tin cho Tiểu Bố Đinh.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận