Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2983: Thanh minh 19 (length: 3858)

Ừ, dù sao thì cũng là cảm thấy hắn sống đã thoát ly thực tế đi. Bình thường người trẻ tuổi hẳn là có giải trí thì hắn sẽ không có, người khác yêu thích đồ vật, hắn cũng sẽ không thích, trong mắt hắn vĩnh viễn chỉ có công tác, công tác, công tác...
Cho nên Kiều Diệc cũng có nghĩ qua vấn đề này, giống như người như hắn, có thể hay không có khoảng cách thế hệ với Chu Tiểu Nghiên?
Cho nên hiện tại Kiều Diệc cũng đang nỗ lực thay đổi bản thân, hắn đầu tiên là theo yêu cầu của Kiều Tử Mạc, đổi một vài bộ quần áo trẻ trung tràn đầy sức sống hơn. Cũng không giống như trước kia, cả ngày chỉ đắm mình trong công việc, thỉnh thoảng cũng dành chút thời gian giải trí.
Hắn đang nỗ lực thay đổi mình, sau đó đến gần người khác hơn. Đương nhiên, ở giữa quá trình này không thể thiếu công lao của Kiều Tử Mạc.
Theo lời Kiều Tử Mạc thì: "Mặc kệ Chu Tiểu Nghiên có thích ngươi thế nào, nhưng nếu ngươi vẫn giữ nguyên bộ dạng trước kia, ở bên ngươi lâu rồi nàng cũng nhất định sẽ chán. Đừng thấy trong phim truyền hình thường xuyên diễn mấy kiểu bá đạo tổng tài được các cô gái yêu thích nhất, nhưng nếu thực sự bắt ngươi ở chung với một tổng tài bá đạo lạnh lùng vô tình, chưa đầy một tháng đoán chừng ngươi đã phát phiền rồi! Làm người, vẫn là phải có chút tình thú. Yêu đương thì lại càng cần tình thú hơn."
Kiều Diệc nghe theo ý kiến của Kiều Tử Mạc, cho nên gần đây đã bắt đầu thay đổi bản thân.
Đương nhiên, thái độ làm việc của hắn vẫn không thay đổi, công việc, nhất định phải nghiêm cẩn, phải nghiêm túc. Dù cho hiện tại có Kiều Tử Mạc giúp hắn chia sẻ công việc, nhưng Kiều Diệc vẫn không thể buông lỏng bản thân.
Trước kia hắn muốn gánh vác toàn bộ Kiều gia, hiện tại hắn còn có thêm một Chu Tiểu Nghiên muốn bảo vệ, trách nhiệm của hắn thực ra càng nặng hơn.
Kiều Diệc quả thật đã rất nhiều năm không hát KTV một cách nghiêm túc, Kiều Tử Mạc còn giễu cợt hắn, hỏi hắn đến cùng có còn biết hát những bài hát đang hot bây giờ hay không. Đừng có vừa mở miệng liền lộ tuổi tác, toàn là hát mấy bài từ mười mấy, hai mươi năm trước.
Kiều Diệc liếc Kiều Tử Mạc một cái: "Cần ngươi lo à, không biết hát chẳng lẽ ta không biết im sao? Ai bảo với ngươi đi KTV nhất định phải hát? Ta chỉ là đi cùng các ngươi thôi, xem các ngươi hát là được rồi."
"Được thôi..."
Kiều Tử Mạc chọn địa điểm này, thực sự rất bí ẩn, vào ra đều cần có thẻ hội viên, người bình thường căn bản không thể vào được. Ở đây sẽ không xuất hiện đám paparazzi, cũng không xuất hiện những người không phận sự khác, sẽ hoàn toàn bảo vệ sự riêng tư của khách, là nơi rất nhiều nhân vật thượng lưu, cũng như một số ngôi sao giải trí yêu thích lựa chọn. Đương nhiên, cũng không phải tất cả người giàu, minh tinh đều có thể vào, để vào được hội viên nơi này, yêu cầu cũng rất nhiều. Không phải ai không có thân phận gì cũng đều có thể nhập hội.
Kiều Diệc hỏi Kiều Tử Mạc: "Sao ngươi lại có thẻ hội viên ở đây, chẳng lẽ bình thường ngươi hay lui tới những nơi này sao? Hay là nói, ngươi rất sợ bị người khác chụp lén?"
"Đương nhiên rồi, bản thiếu gia đẹp trai như vậy, tự nhiên phải bảo vệ sự riêng tư của mình. Sao có thể tùy tiện xuất hiện ở những nơi công cộng đông người được, nhỡ gây ra xáo động không cần thiết thì làm thế nào? Cho nên vì an toàn của người khác, ta cảm thấy mình vẫn nên cố gắng khiêm tốn, khiêm tốn hết mức có thể. Ngươi xem, ta thích hát, thì cứ âm thầm đi hát là được rồi, tuyệt đối không gây phiền phức cho người khác."
"Xí..." Kiều Diệc lại liếc Kiều Tử Mạc một cái, "Chính là không biết xấu hổ!"
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận