Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 820: Chuyện cũ trước kia (length: 3684)

"Ngươi không biết? Vậy ngươi còn gọi điện thoại hỏi Hàn Nặc Chu Mịch có phải hay không cha nàng?"
Kiều Tử Mạc cũng như Hàn Nặc, đều cảm thấy chuyện này xuất phát từ chỗ Kiều Diệc, vậy thì Kiều Diệc chắc chắn biết điều gì đó. Kết quả hiện tại Kiều Diệc lại nói với hắn rằng, hắn không biết!
"Đúng vậy, ta chính là không biết, cho nên mới hỏi nàng."
Kiều Diệc trả lời một cách rất tự nhiên. Nếu hắn biết hết mọi chuyện, thì còn đến hỏi Hàn Nặc làm gì.
"Vậy Chu Mịch là ai? Ngươi biết người đó không?"
"Không biết."
Kiều Tử Mạc: "..."
Hắn có chút bó tay rồi, hắn đã chờ anh trai cả một đêm, kết quả anh trai hắn thật sự cái gì cũng không biết sao?
"Vậy cái tên Chu Mịch này, ngươi nghe được từ đâu?"
Hắn vẫn không tin, đã không biết, thì cái tên ít nhất cũng phải biết từ đâu ra chứ.
Chẳng lẽ lại là anh trai hắn bịa ra hay sao?
"À, công ty chúng ta gần đây mua lại một doanh nghiệp phá sản, chủ tịch công ty đó tên là Chu Mịch."
Kiều Tử Mạc: "? ?"
Hắn hiện tại càng thêm choáng váng, chuyện này thì có liên quan gì đến Hàn Nặc?
"Có phải ngươi đang muốn hỏi có liên quan gì đến Hàn Nặc không? Thực ra ban đầu ta cũng không để ý chuyện này dính líu đến Hàn Nặc. Đến khi ta điều tra tài sản trước kia của công ty đó thì mới biết được, cái gọi là tập đoàn Chu thị hiện giờ, tiền thân là tập đoàn Hàn thị, hơn nữa người đại diện pháp lý lúc trước tên là Hàn Tiến Thiên. Ừm, người này là ông ngoại của Hàn Nặc."
Kiều Tử Mạc hơi ngơ ngác, hắn không ngờ rằng mua một công ty thôi mà còn liên lụy ra nhiều chuyện đến vậy.
Ông ngoại của Hàn Nặc? Chủ tịch tập đoàn Hàn thị, những điều này hắn nghe còn chưa từng nghe qua.
"Cho nên sau đó ta đã tiến hành điều tra Chu Mịch, phát hiện vợ trước của hắn tên là Hàn Mộng, chính là con gái của chủ tịch tập đoàn Hàn thị, Hàn Tiến Thiên. Hơn nữa, bà ấy cũng là mẹ ruột của Hàn Nặc."
"Cho nên... ngươi mới nghi ngờ Chu Mịch này thật ra là cha ruột của Hàn Nặc?" Kiều Tử Mạc cũng không ngờ sẽ nghe được nhiều chuyện liên quan đến Hàn Nặc như vậy.
Những chuyện này, đừng nói đối với Hàn Nặc, mà ngay cả người ngoài như hắn cũng cảm thấy quá bất khả thi.
"Không sai." Kiều Diệc lại uống một ngụm cà phê, "Có phải trước đó ngươi nói Hàn Nặc chỉ là được gửi nuôi ở nhà họ Lâm thôi không? Với cả bố mẹ ruột nàng đã không còn khi nàng còn nhỏ. Lúc ta nhìn thấy tin tức này thì đã cố ý lưu ý, nhưng hiện tại ta vẫn không xác định Chu Mịch có thật sự là cha của Hàn Nặc không. Ta hỏi Hàn Nặc, dường như nàng cũng không biết."
"Anh, vậy Chu Mịch có phải là người tốt không?"
Thực ra đây mới là điều Kiều Tử Mạc lo lắng nhất. Cái người đột nhiên xuất hiện này, nếu như thật là cha của Hàn Nặc, thì Kiều Tử Mạc vẫn hy vọng phẩm hạnh của người đó tốt một chút.
"Cái này thì ta không rõ lắm. Nhưng theo những gì ta điều tra thì ta thấy khả năng hắn là người tốt rất nhỏ."
Mặt Kiều Tử Mạc nháy mắt trắng bệch: "Vì sao?"
"Ngươi nghĩ đi, hiện giờ tập đoàn Chu thị có tiền thân là tập đoàn Hàn thị, điều này có nghĩa là gì? Hơn nữa Hàn Mộng, mẹ của Hàn Nặc, chỉ là vợ trước của hắn thôi, Tiểu Mạc, ngươi còn chưa hiểu sao?"
"Không hiểu."
"Nếu Chu Mịch này thật sự là cha của Hàn Nặc thì tại sao bao nhiêu năm như vậy hắn đều không xuất hiện? Rõ ràng, căn bản hắn không hề muốn Hàn Nặc. Còn nữa, tập đoàn Chu thị của hắn hiện tại rất có thể là cướp được từ mẹ của Hàn Nặc. Tiểu Mạc, giờ ngươi hiểu chưa?"
"Ừm." Kiều Tử Mạc có phần không hiểu gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận