Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2818: Ta không có như vậy thích ngươi 17 (length: 3706)

Nhưng là từ khi một lần kia, lúc sinh bệnh, Tiểu Bố Đinh đến nhà hắn sau, Tạ Nguyên mới ý thức được, hắn hẳn là phải sắp xếp lại nơi này một chút.
Bởi vì hắn đã từng hứa với Tiểu Bố Đinh, cho nàng một ngôi nhà. Đó cũng là những hồi ức tốt đẹp nhất của bọn họ lúc đi học. Thế nhưng khi Tiểu Bố Đinh thật sự đi vào nhà hắn, Tạ Nguyên lại không cho nàng thấy được dáng vẻ ngôi nhà mà nàng muốn.
Tạ Nguyên vẫn còn nhớ Tiểu Bố Đinh thích ngôi nhà như thế nào, cho nên ngày hôm đó sau khi Tiểu Bố Đinh đi, Tạ Nguyên liền bắt đầu sắp xếp nhà mình, hắn muốn biến nơi này thành dáng vẻ mà Tiểu Bố Đinh thích, và tốt nhất là, khi Tiểu Bố Đinh đến đây nhìn thấy, có thể khiến nàng cùng hắn cùng nhau nhớ lại những kỷ niệm tốt đẹp đã qua.
Tạ Nguyên tự mình cũng biết, Tiểu Bố Đinh hiện tại không phải thật sự không thích hắn, nàng cũng không trách cứ hắn vì những chuyện đã qua. Nàng không muốn ở cùng hắn, chỉ là vì hắn luôn khiến nàng nghĩ đến những năm tháng u ám mà thôi, đây là điều Tạ Nguyên không thể thay đổi. Nhưng hắn muốn để Tiểu Bố Đinh cố gắng nhớ về những điều tốt đẹp của bọn họ đã qua, sau đó dùng những hồi ức tươi đẹp này thay thế những hồi ức không tốt.
Cho nên Tạ Nguyên hiện tại đem chỗ ở của mình, hoàn toàn sắp xếp thành bộ dáng mà Tiểu Bố Đinh đã từng nói, rằng nàng hy vọng ngôi nhà tương lai của nàng sẽ như thế.
Trên ban công phải có thật nhiều hoa, để mỗi buổi sáng khi nàng tỉnh dậy, có thể ra đó thưởng thức phong cảnh xinh đẹp nhất. Rồi vào buổi chiều trời trong gió nhẹ, bọn họ có thể bưng cà phê, vừa ngắm hoa vừa uống cà phê.
Sau đó trong phòng ngủ phải có một cái cửa sổ lớn sát đất, khi ánh nắng ban mai đầu tiên chiếu vào, nàng từ trên giường tỉnh dậy, sau đó bắt đầu một ngày mới.
Nhà của bọn họ không cần quá lớn, nhưng nhất định phải có hơi thở cuộc sống. Tiểu Bố Đinh thích những con búp bê đáng yêu, thích những thứ ấm áp trong nhà, những thứ này Tạ Nguyên đều đã chuẩn bị cho nàng.
Còn trong phòng bếp, Tiểu Bố Đinh nói, phòng bếp nhà nàng tuyệt đối không được trống trải, nàng muốn bày đầy đồ vật ở đó, muốn nấu đủ các món ăn ngon.
Sau đó trong phòng bếp nhất định phải có bộ bát đĩa thật tinh xảo, như vậy thì ngay cả khi ăn cơm cũng sẽ vui vẻ hơn.
Nàng đã từng nhìn về tương lai, tất cả đều là tương lai của nàng và Tạ Nguyên. Bọn họ sẽ cùng đi làm, sẽ cùng nhau tan tầm nấu cơm, sau đó cuối tuần sẽ đi dạo trong vườn hoa dưới nhà. Tốt nhất là trong nhà lại nuôi một con mèo, như vậy thì cuộc sống sẽ viên mãn.
Tất cả đều rất tốt đẹp, đến bây giờ Tạ Nguyên nghĩ lại, vẫn cảm thấy những ngày đó thật sự rất tươi đẹp. Nếu như có thể đến bây giờ, hắn nhất định sẽ không lựa chọn buông tay nữa.
Tiểu Bố Đinh nói đúng, tiền thật ra không quan trọng như vậy, nàng không cần nhiều tiền, chỉ cần cùng người mình yêu, có một căn nhà nhỏ thuộc về hai người, rồi bình an, vui vẻ sống là được.
Nhưng bây giờ những thứ đó đều đã trở nên xa xỉ.
Tạ Nguyên mua xong đồ ăn, sau đó dùng bộ bát đĩa mà Tiểu Bố Đinh thích nhất, bày biện tất cả lên bàn, chờ Tiểu Bố Đinh đến. Đúng rồi, Tạ Nguyên còn chuẩn bị một chai rượu vang đỏ, còn có giá cắm nến.
Mặc dù vào lúc này, chuẩn bị bữa tối ánh nến, thực sự là không được thích hợp lắm. Nhưng Tạ Nguyên hiểu rõ Tiểu Bố Đinh, hắn bố trí không khí nơi đây ấm áp và ái muội như vậy, Tiểu Bố Đinh sẽ không thể tuyệt tình với hắn như vậy được.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận