Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2566: Xếp hàng 1 (length: 3820)

Tạ Nguyên cũng không biết, Tô Tiểu Bộ rốt cuộc có thích hay không ở chỗ này chờ, hơn nữa trước mặt bọn họ còn có 10 bàn khách, phỏng đoán muốn chờ cũng không phải một lát.
Cho nên hắn mới đề nghị hay là bọn họ trước quay về xe đợi một lát, hoặc là Tiểu Bố Đinh có ý nghĩ khác cũng được.
Nhưng Tiểu Bố Đinh lại trực tiếp cự tuyệt: "Không cần, chúng ta ở chỗ này chờ đi."
Nàng hiện tại và Tạ Nguyên quan hệ, kỳ thật căn bản không thích hợp ở riêng một chỗ kín. Nếu bọn họ cùng nhau trở lại xe, nơi đó chỉ còn lại hai người, đến lúc đó phỏng đoán lại là một sự lúng túng.
Chi bằng cứ ở đây chờ, người ở đây nhiều như vậy, dù cho hai người bọn họ ngồi ở đây không nói gì, cũng sẽ không cảm thấy ngượng ngùng.
Cho nên Tiểu Bố Đinh cự tuyệt đề nghị của Tạ Nguyên.
"Vậy được, chúng ta liền ở đây chờ đi."
Tuy rằng ăn lẩu là Tạ Nguyên đề nghị, nhưng dự tính ban đầu của hắn cũng không phải muốn để Tiểu Bố Đinh cùng mình chờ lâu như vậy. Cảnh tượng này ngược lại khiến Tạ Nguyên nhớ lại khi họ đi học, lúc đó, Tiểu Bố Đinh là một người ham ăn, thường xuyên lên mạng tìm những quán nhỏ nổi tiếng, mà đa số những quán đó đều phải xếp hàng.
Có khi là bánh, có khi lại là trà sữa, hoặc là móng giò, vịt quay gì đó, tóm lại càng chỗ đông người, nàng lại càng thích đến.
Sau đó Tạ Nguyên không thể không mỗi lần cùng nàng đi, khi đó Tiểu Bố Đinh có thể nói là vô cùng năng động, nàng cũng đặc biệt thích làm chuyện như vậy, như thể đặc biệt hưởng thụ cảm giác rốt cuộc mua được đồ ăn ngon vậy.
Ngoài ra, có lẽ còn một lý do nữa, đó là khi còn trẻ, chỉ cần cùng người mình thích cùng làm chuyện gì, đều sẽ cảm thấy đặc biệt có ý nghĩa.
"Tiểu Bố Đinh, ngươi còn nhớ hồi trước ngươi thích nhất đi mua móng giò nướng ở con phố sau trường mình không? Sau đó mỗi lần cũng giống thế này, xếp hàng dài, ngươi còn nhớ không?"
Bị Tạ Nguyên nhắc như vậy, Tô Tiểu Bộ tự nhiên nhớ lại. Thời đi học, nàng đúng là thích làm những chuyện đó, móng giò nướng sau trường, là món ngon nàng khó quên nhất. Bất quá mỗi lần nàng đều cùng Tạ Nguyên tan học là muốn chạy đến đó, thường phải xếp hàng cả tiếng mới mua được.
Nhưng lúc đó bọn họ thực sự rất vui vẻ, cũng cảm thấy hai người cùng làm một việc như vậy, là một điều rất tốt đẹp. Dù cho đợi đến cuối cùng không còn thấy đói, chỉ cảm thấy mệt, vẫn thấy rất đẹp. Sau đó lần sau vẫn sẽ lại tan học là chạy qua đó, kiên nhẫn chờ.
Tô Tiểu Bộ thật ra không muốn cùng Tạ Nguyên đi hồi tưởng những chuyện trước đây, dù sao hồi ức đẹp đẽ bao nhiêu, hiện thực lại khiến người cảm thấy tàn nhẫn bấy nhiêu.
Những năm không gặp Tạ Nguyên, nàng đã không ngừng xem lại rất nhiều lần những hồi ức tươi đẹp của hai người. Đương nhiên, không thể thiếu những hình ảnh bọn họ đi chơi cùng nhau.
Thấy Tiểu Bố Đinh không trả lời, Tạ Nguyên lại tự mình nói tiếp: "Ngươi về đây lâu vậy rồi, còn đến đó mua móng giò không? Ta nghe nói quán đó vẫn còn, hơn nữa còn đông khách hơn xưa."
Nghe vậy, Tạ Nguyên chắc hẳn là từng đến đó?
"Không có. Ta công việc bận rộn, không muốn phí nhiều thời gian như vậy đi mua một món đồ."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận