Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2974: Thanh minh 9 (length: 3856)

"Nếu không thì sao?"
"Không cái gì. Chỉ là ta không thể nào tưởng tượng nổi... Ngươi xem bộ tây trang giày da này của ngươi, hơn nữa cả bộ quần áo này đều là đồ đặt may thủ công số lượng có hạn, ngươi lại mang bộ dạng này xuất hiện ở chợ thực phẩm? Chẳng lẽ không cảm thấy không hợp sao?"
"Nói nhảm! Ta đương nhiên sẽ không mặc cái bộ này đi chợ thực phẩm. Ta đã nói rồi, chúng ta đưa ngươi về nhà trước, sau đó ta đổi lại một bộ quần áo mặc nhà là được rồi."
"Hả? Thay quần áo ở nhà Chu Tiểu Nghiên à? Ca, ngươi lợi hại à nha, sao ta không biết, thì ra ngươi còn chuẩn bị quần áo để ở nhà Chu Tiểu Nghiên? Ờ... ờ ờ, quan hệ của hai ngươi giống như... Hắc hắc, không bình thường hơn ta nghĩ một chút nha!"
Kiều Tử Mạc cứ như phát hiện ra chuyện bát quái gì đó, lại bắt đầu trêu chọc.
"Ngươi nói bậy bạ gì vậy. Ta có để hai bộ quần áo thường ngày ở nhà Chu Tiểu Nghiên, nhưng việc này không có nghĩa là gì cả. Chỉ là cảm thấy tan làm về, muốn cho mình thoải mái một chút thôi. Ngươi đâu phải ngày đầu biết ta, ta thường tan làm về nhà, việc đầu tiên là đi tắm rửa thay quần áo mà."
"À, cũng đúng."
Cái này đúng là thói quen của Kiều Diệc, thực ra cũng là thói quen của nhiều người.
Bình thường đi làm công ty phải mặc cho chỉnh tề, thực ra cũng rất mệt mỏi. Thế nên tan làm về nhà, tự nhiên sẽ muốn thư giãn một chút.
Kiều Tử Mạc cũng có thói quen như vậy.
Hơn nữa Kiều Diệc dạo gần đây thường xuyên qua nhà Chu Tiểu Nghiên ăn cơm chiều, cho nên đương nhiên cũng xem nơi đó như nửa căn nhà của hắn. Ừm, nơi nào có người mình thích, thì chính là nhà. Vậy Kiều Diệc chuẩn bị hai bộ quần áo thay giặt ở đó, thật không có gì to tát!
Huống chi, Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên đều là người trưởng thành cả rồi, đã trưởng thành rồi, nếu có thật xảy ra chút gì, thì cũng là hợp tình hợp lý thôi.
Nếu bọn họ ngày nào cũng ở chung một chỗ mà không có gì xảy ra, Kiều Tử Mạc ngược lại sẽ thấy kỳ lạ ấy chứ.
Anh trai hắn tuy là người cấm dục hệ, nhưng cũng đâu phải hoàn toàn không có dục vọng. Huống chi, ngày nào cũng đối mặt với người phụ nữ mình thích nhất, cô đơn chiếc bóng như vậy, ngày nào cũng ở cùng một phòng, dù hôm nay không có khí thế, thì kiểu gì cũng sẽ có lúc bầu không khí ái muội thôi.
Ừm... Kiều Tử Mạc vẫn hy vọng Kiều Diệc cố lên chút.
Bất quá Kiều Tử Mạc cũng đoán là, Kiều Diệc là một người rất có trách nhiệm, khi nào anh ta chưa có thể mang lại cho Chu Tiểu Nghiên bất cứ đảm bảo nào, thì có lẽ sẽ không làm gì Chu Tiểu Nghiên.
Cho dù anh ta thật muốn làm gì, có lẽ cũng sẽ dùng ý chí lực siêu mạnh của mình khống chế!
Ai, Kiều Diệc anh ta là người như vậy đó, cũng chẳng biết nên nói tính cách kiểu này của anh ta tốt hay không nữa? Người có chủ kiến, sẽ là người làm nên đại sự. Nhưng người này cũng sẽ khiến cho cuộc đời mình không được thảnh thơi như người khác. Vì khi làm bất cứ chuyện gì, đều sẽ suy tính hậu quả, phân tích rõ lợi hại rồi mới làm.
Kiểu người này, thực ra lại có rất nhiều phiền não.
Nhưng kiểu người này, nhất định sẽ là một người tốt. Họ vĩnh viễn không ích kỷ như vậy, không chỉ suy nghĩ cho mình, họ mãi luôn nghĩ cho người khác. Họ thà mình sống khổ một chút, nhưng vẫn sẽ không từ bỏ nguyên tắc của mình.
Người như vậy vẫn đáng để chúng ta kính nể.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận