Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2630: Mệnh trung chú định 1 (length: 3779)

Kiều Tử Mạc hôm nay cố ý rủ Kiều Diệc đi ra ngoài chơi cả ngày, chẳng phải là vì tạo cơ hội cho Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên tình cờ gặp nhau sao? Thật không ngờ vận may của bọn họ lại không tốt, thế mà không gặp được.
Mà bây giờ đã là mười hai giờ đêm, bọn họ thế mà cứ như vậy gặp mặt đối phương.
Quả nhiên, đây đúng là duyên phận mà.
Vốn dĩ cái chuyện mà Kiều Tử Mạc nói, vào thời khắc năm mới, người đầu tiên nhìn thấy dưới pháo hoa, chính là người định mệnh trong cuộc đời ngươi, chỉ là một câu nói đùa, vậy mà bây giờ nhìn lại chẳng phải giống như đùa.
Trong lúc Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên đều đang ngẩn người ra, thì Kiều Tử Mạc là người đầu tiên kịp phản ứng. Hắn đột nhiên cười tươi vẫy vẫy tay với Chu Tiểu Nghiên, cứ như là rất ngạc nhiên khi nàng cũng ở đây vậy.
"Này! Chu Tiểu Nghiên, sao ngươi lại ở chỗ này vậy?" Kiều Tử Mạc hỏi trước.
"Ờ..."
Chu Tiểu Nghiên thật ra cũng rất muốn hỏi, sao các ngươi lại ở đây. Chỉ là khi nhìn thấy Kiều Diệc, rất nhiều lời liền không thốt ra được. Chẳng lẽ đây chỉ là sự trùng hợp thôi sao?
Dù cho không phải trùng hợp, Chu Tiểu Nghiên cũng sẽ không tin rằng, Kiều Diệc cố ý xuất hiện trước mặt nàng.
"Này, Chu Tiểu Nghiên, đang hỏi ngươi đấy, sao ngươi cứ ngẩn người ra vậy?" Kiều Tử Mạc lại hỏi, "Sao ngươi lại ở chỗ này? Đi cùng ai? Hàn Nặc bọn họ có đến không?"
Kiều Tử Mạc cố tình hỏi nhiều vấn đề như vậy, mục đích đương nhiên là không muốn để cho Chu Tiểu Nghiên và Kiều Diệc phát hiện ra tất cả đều do hắn và Hàn Nặc sắp xếp cả.
"Bọn họ không đến." Chu Tiểu Nghiên trả lời.
"Hả? Chẳng lẽ chỉ có mình ngươi tới thôi sao? Không thể nào." Kiều Tử Mạc càng làm ra vẻ ngạc nhiên hơn.
"Không phải, ta..."
Chu Tiểu Nghiên cũng có chút ngại, nàng đi cùng cha con Vu Hàn không sai, chuyện này vốn không có gì phải giấu diếm. Thế nhưng mà người đứng trước mặt nàng lúc này lại là Kiều Diệc, nàng biết nói với Kiều Diệc thế nào, rằng nàng đang đi du lịch cùng Vu Hàn?
Như vậy Kiều Diệc có thể sẽ hiểu lầm gì đó hay không.
Kiều Tử Mạc đương nhiên là biết rõ nội tình rồi, nên hắn cũng hiểu rõ lúc này Chu Tiểu Nghiên đại khái không muốn nói nàng đi cùng Vu Hàn, cho nên hắn cũng không tiếp tục xoáy vào vấn đề đó nữa.
"Này, hay là chúng ta cùng nhau uống rượu nhé, lâu rồi không gặp." Kiều Tử Mạc chủ động mời Chu Tiểu Nghiên.
"Hả?" Chu Tiểu Nghiên có chút giật mình, giờ này đã hơn nửa đêm rồi, nàng lại đến phòng người khác, có được không?
"Hả cái gì mà hả? Mau qua đây đi, không khí đêm giao thừa thế này, phải có nhiều người mới náo nhiệt chứ, với lại mọi người cũng quen nhau cả rồi, ngươi sẽ không đến mức từ chối cả chuyện này chứ? Nhanh lên đi, bọn ta đang chờ ngươi!"
Chu Tiểu Nghiên vẫn còn do dự, nàng liếc mắt nhìn Kiều Diệc.
Kiều Tử Mạc lập tức hiểu ra, hắn đưa tay nhẹ nhàng huých vào tay Kiều Diệc một cái. Lúc này Kiều Diệc cũng lên tiếng: "Cùng nhau qua đây đi."
"Vâng."
Chu Tiểu Nghiên lập tức đồng ý.
Kiều Tử Mạc khẽ cười, quả nhiên vẫn là phải nhờ Kiều Diệc ra mặt mới được. Sau đó Chu Tiểu Nghiên quay người trở về phòng thay đồ, Kiều Tử Mạc và Kiều Diệc cũng đi theo về phòng.
Kiều Tử Mạc cười nói với Kiều Diệc: "Anh hai, xem ra đêm giao thừa năm nay, hình như không còn đơn điệu nữa rồi."
Kiều Diệc khẽ cười, không thèm để ý tới hắn. Mà Kiều Tử Mạc cũng nhận ra, Kiều Diệc lúc này phỏng đoán đang lén vui sướng trong lòng. Ha ha, ha ha, hai người này thật là khẩu thị tâm phi, không phải sao?
Một lát sau, Chu Tiểu Nghiên đến, còn Kiều Tử Mạc và Kiều Diệc bên này cũng sớm chuẩn bị xong rượu ngon và thức ăn ngon.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận