Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2053: Các ngươi 16 (length: 3961)

Đương nhiên Chu Tiểu Nghiên cũng sẽ không trực tiếp đến hỏi, nàng thực sự hiểu rõ loại cảm giác đau khổ khi bị người khơi gợi vết sẹo.
Rất nhanh Vu Hàn cũng đun xong nước mang đến, Chu Tiểu Nghiên cũng không cần phải tự mình đối diện nữa. Nói trắng ra, mặc dù nàng và Vu thúc thúc cũng coi như đã làm cha con hơn nửa năm, nhưng kỳ thật giữa họ vẫn có chút xa lạ. Đặc biệt khi mụ mụ qua đời, Chu Tiểu Nghiên gặp lại Vu Hàn phụ thân, luôn có rất nhiều cảm xúc phức tạp.
Nàng không biết nên dùng thái độ gì, thân phận gì để đối diện với một lão nhân như vậy. Nếu như theo như lời mụ mụ trước đó, nàng có thể cùng tiểu ca ca ở cùng nhau, thì nàng có thể xem Vu thúc thúc như cha mình.
Thế nhưng nếu như... Nếu như cuối cùng nàng và tiểu ca ca không có bất cứ tình cảm gì, thì, thì có một số việc sẽ khó nói. Ai biết được, một đôi nam nữ, đặc biệt là khi một bên đã nỗ lực vun đắp tình cảm, nếu cuối cùng họ không thành tình nhân, thì cũng rất khó trở lại làm bạn bè.
Chu Tiểu Nghiên tuy rất hy vọng có thể cùng bọn họ mãi mãi là người thân, nhưng đó cũng chỉ là một mong ước tốt đẹp của nàng mà thôi. Nàng và Vu Hàn mãi mãi cũng chỉ có hai lựa chọn, nếu không thành tình nhân, vậy có lẽ chỉ có thể thành người xa lạ. Cái gọi là người thân, vậy cũng chỉ có thể có được khi hai người trở thành tình nhân mà thôi.
Hiện thực chính là như vậy, Chu Tiểu Nghiên kỳ thật đã sớm suy nghĩ rõ ràng. Cho nên đây cũng là lý do tại sao ngay từ đầu nàng lại cố gắng thử cùng Vu Hàn ở chung, bởi vì đây không chỉ là nguyện vọng của mụ mụ mà còn là ý nguyện của chính nàng.
Nàng trân trọng tình thân hiện tại, cũng cảm ơn hai cha con Vu gia đã cho nàng và mẫu thân sự ấm áp. Cho nên nàng muốn báo đáp họ, và muốn giữ lại chút tình cảm này.
Chỉ là, rất nhiều thứ không phải muốn thế nào liền được thế đó, dù nàng muốn chấp nhận Vu Hàn, nhưng đến bây giờ chẳng phải nàng vẫn không thể chấp nhận sao?
Vu Hàn pha trà xong, ba người bọn họ cuối cùng cũng đi vào chủ đề chính thức.
"Ba, rốt cuộc ba muốn nói gì với chúng con?" Vu Hàn hỏi.
Vu phụ chậm rãi uống một ngụm trà, sau đó mới trả lời: "Cũng không có gì, chỉ là nghĩ đến ngày mai các ngươi phải về, lần sau gặp lại cũng không biết khi nào, nên muốn hỏi một chút về kế hoạch của các ngươi. Đúng rồi, ở bên kia, công việc và cuộc sống có quen không?"
"Rất tốt." Vu Hàn trả lời, "Tiểu Nghiên tỷ tỷ và tỷ phu đều rất chiếu cố chúng con, chúng con cũng thích công việc ở đó. Ba, ba đừng lo lắng cho chúng con, ngược lại là ba, ba lần này về định ở lại bao lâu, còn muốn đi ra ngoài nữa không, hay là có dự định gì khác? Từ hôm qua đến giờ ba chưa hề nhắc đến kế hoạch của mình."
"Ta à, tạm thời không muốn đi nữa. Đi lâu như vậy cũng mệt rồi, nên muốn ở nhà nghỉ ngơi một thời gian."
"Vậy hay là ba, ba cùng chúng con đi A thành phố đi!"
Quyết định này thực ra là do Vu Hàn và Chu Tiểu Nghiên đã cùng nhau bàn bạc. Hôm qua khi về, cả hai đều thấy phụ thân tiều tụy. Hơn nữa trong căn nhà này, mọi nơi đều tràn đầy ký ức về mụ mụ của Chu Tiểu Nghiên, ngay cả Chu Tiểu Nghiên cũng không thể ở lại, huống chi là một mình thúc thúc?
Cho nên tối hôm qua, khi ai về phòng người nấy, Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn đã nhắn tin trên Wechat bàn về chuyện này. Dù sao nhà ở A thành phố hiện tại là của hai người, làm bất cứ quyết định gì trước hết cũng nên thảo luận kỹ.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận