Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3786: Kinh hỉ 13 (length: 3782)

Ai nha, thật là xấu hổ a, nàng cũng không muốn cứ nói mãi về đề tài này. Nhỡ đâu Tần Thiên ca ca, sẽ không chịu nổi nàng thổ lộ thì làm sao bây giờ đây. Bọn họ cũng không phải là đôi tình nhân thật sự. Vẫn là nên kín đáo một chút thì tốt hơn.
Nói nhiều, liền dễ mắc sai sót, đây là chân lý mà Quách Diệc Cẩm luôn giữ. Hơn nữa nàng vẫn cho rằng, hôm nay là Tần Thiên ca ca nể mặt nàng mà thôi.
Bất quá Giang Thần cũng phụ họa khen ngợi Tần Thiên một chút, nói giọng của hắn thực sự đặc biệt hay. Mặc dù mấy năm nay đều không còn làm về lĩnh vực âm nhạc, nhưng hắn vẫn rất có năng khiếu âm nhạc. Một ca sĩ, điều quan trọng là âm nhạc có thể lay động lòng người.
"Tần Thiên, ngươi còn có hứng thú hát không? Hay là bài hát tiếp theo, chúng ta cùng nhau hợp tác một chút? Thế nào?"
"Hả?"
"Phim điện ảnh mới của ta sắp bắt đầu tuyên truyền, gần đây ta cũng đang sáng tác ca khúc chủ đề cho bộ phim này. Trước đây ngươi cũng sáng tác bài hát mà, hay là cùng ta hợp tác đi. Chúng ta cùng nhau làm ra một ca khúc."
Tống Tiểu Dật lúc này lại có chút bất an, bởi vì hắn nghe Giang Thần nói hắn muốn ra bài hát mới, hơn nữa đây lại là ca khúc chủ đề cho phim mới của Giang Thần. Phim điện ảnh lần này của Giang Thần lại là dự án lớn quốc tế, doanh thu phòng vé chắc chắn sẽ rất tốt.
Trước đây Tống Tiểu Dật cũng không nghĩ đến, Giang Thần lại để mình hát ca khúc chủ đề cho phim này. Bây giờ nghe Giang Thần nói vậy, hắn thật sự bất ngờ.
Hơn nữa Giang Thần vừa nãy là đang mời Tần Thiên hợp tác với hắn sao? Vậy thì, ca khúc chủ đề lần này, Giang Thần không có ý định hợp tác với mình sao? Trong lòng Tống Tiểu Dật chua xót.
Một mặt, trong lòng hắn cảm thấy Giang Thần không có thực lực bằng hắn, cũng cảm thấy Giang Thần hát được ca khúc nổi tiếng, là vì hắn có khả năng viết bài hay. Nhưng mà một khi Giang Thần không hợp tác với hắn, hắn lại cảm thấy thực khó chịu.
Bởi vì đây là cơ hội tỏa sáng rất lớn, ai mà chẳng muốn tham gia.
"Thôi không được đâu." Tần Thiên cười nói, "Ta đã rời khỏi giới giải trí bao nhiêu năm rồi, hơn nữa ta cũng không muốn lại tham gia vào cái giới này. Với lại, mấy bài hát sáng tác của ta ấy à, đều là hồi còn nhỏ nghịch ngợm thôi, không đáng để lấy ra. Thôi khỏi đi."
"Nhưng mà ta vẫn nhớ lúc ngươi đi thi, đã viết bài «làm ngươi», ngươi khi đó có cho ta nghe mà. Mặc dù sau này, ngươi vì muốn về đi học mà bỏ thi, bài hát này cuối cùng cũng không có được biểu diễn trên sân khấu. Nhưng mà ta vẫn luôn nhớ ca từ ngươi viết khi đó, thực sự rất hay."
"Có thể là trí nhớ của ngươi bị tô điểm quá rồi. Bản thân ta cũng không cảm thấy mình viết hay như vậy. Với lại đã qua lâu như vậy, ta bây giờ cũng không nhớ rõ lúc đầu mình đã viết gì nữa."
Tần Thiên vẫn tỏ ra dáng vẻ rất khiêm tốn.
Thật tình mà nói, hiện tại hắn thực sự không có mong muốn quay lại giới giải trí. Trước kia có lẽ sẽ còn vì yêu thích âm nhạc, rồi có chút luyến tiếc và nuối tiếc.
Nhưng kể từ khi chuyện của Na Na xảy ra, Tần Thiên đã từ bỏ. Bởi vì cái giới này, không sạch sẽ và thuần túy như hắn tưởng tượng.
Hơn nữa một khi ngươi đã dính líu đến giới này, mọi hành động của ngươi, đều sẽ bị dân mạng nhìn thấy hết. Cứ như bị giám thị vậy.
Lấy chuyện kia làm ví dụ đi, nếu không phải bởi vì hắn năm đó từng tham gia tuyển tú, có rất nhiều người vẫn nhớ đến hắn. Vậy thì chuyện lần trước đã không bị thổi phồng đến như vậy.
Hơn nữa nếu không phải người bạn trai mới của Na Na kia, lại là một ngôi sao nhỏ, thì chuyện kia càng không có khả năng bị người ta phát hiện.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận