Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1915: Hợp tác 14 (length: 3758)

Nếu như nói chỉ một lần chụp ảnh chung mà có thể gây ảnh hưởng đến người khác, thì chuyện này có lẽ chỉ có Vu Hàn làm được. Hơn nữa Vu Hàn cũng biết người nhà họ Kiều có thái độ như thế nào với Chu Tiểu Nghiên, cho nên nếu hắn muốn phá hoại thì hoàn toàn có khả năng.
Tuy Kiều Tử Mạc nghi ngờ, nhưng hắn cũng không có chứng cứ nào khác để chứng minh chuyện này do Vu Hàn làm. Dù sao Vu Hàn có động cơ, nhưng thực sự muốn thực hiện cũng có chút khó khăn.
Cha mẹ hắn ở một thành phố khác đã đành, Vu Hàn và họ cũng không có gặp nhau. Việc Vu Hàn có thể ngay lập tức gửi ảnh cho cha mẹ hắn là rất khó, hơn nữa hắn cũng không có lý do gì để làm vậy.
Cho nên sau đó Kiều Tử Mạc cũng phủ nhận suy đoán này. Thật ra chỉ cần cha mẹ không truy cứu thì cũng không có gì. Đương nhiên, có một chút không tốt là, hiện tại cha mẹ đã biết Chu Tiểu Nghiên cũng đang làm việc ở Lâm thị, và vẫn có cơ hội gặp Kiều Diệc. Nhưng cũng may, phần lớn thời gian Kiều Diệc đều ở Kiều thị, một năm cũng không đến đây mấy lần, nên cha mẹ hẳn là sẽ không quá lo lắng.
Nhưng Vu Hàn đoán, nếu Chu Tiểu Nghiên biết ảnh chụp chung của nàng và Kiều Diệc đã lọt vào tay cha mẹ hắn, chắc chắn sẽ bị hù chết khiếp.
Lần trước, Kiều Tử Mạc tuy không tự mình trải qua, nhưng nhìn thái độ của mọi người sau đó cũng thấy được Chu Tiểu Nghiên đã bị đả kích không ít trong sự việc lần đó. Việc nàng sau này rời khỏi Kiều thị cũng có nguyên nhân từ chuyện đó. Hơn nữa, ai cũng không muốn tự dưng gây thêm phiền phức cho mình, bình thường Chu Tiểu Nghiên đã không thích dính dáng đến Kiều Diệc rồi, nếu bây giờ vì một tấm hình mà bị ép biến thành bạn gái Kiều Diệc, rồi bị người khác phán xét thì thật quá oan uổng.
Cho nên nhất định không thể để Chu Tiểu Nghiên biết chuyện này, đương nhiên nàng chắc cũng không biết. Chỉ cần Kiều Tử Mạc không nói, chắc không có ai nói cho nàng biết. Tất nhiên, nếu chuyện này do Vu Hàn làm thì chắc chắn Chu Tiểu Nghiên sẽ biết.
Kiều Tử Mạc buồn chán ngồi ngẩn người, sau hai tuần lễ làm việc hết công suất, tuần này công việc của hắn ít hơn hẳn. Hơn nữa công việc Kiều Tử Mạc phụ trách vốn dĩ là liên hệ bên ngoài cho Kiều thị, hiện tại Kiều Diệc đã đi rồi, công việc chủ yếu của hắn cũng sắp kết thúc. Còn lại các hạng mục chính mà Lâm thị muốn triển khai thì không đến lượt Kiều Tử Mạc quản. Vì thế mà hắn bỗng dưng rảnh rỗi. Mà người ta hễ rảnh rỗi thì lại hay nghĩ đông nghĩ tây.
"Kiều tổng." Trợ lý của Kiều Tử Mạc đã nghỉ phép về, tỏ ra hết sức nhiệt tình, làm việc cũng tích cực và nghiêm túc hẳn, chỉ tiếc rằng việc cần làm đều đã xong, chẳng còn nhiều việc cho hắn trổ tài nữa.
Trợ lý đồng chí không mấy vui vẻ vì điều này. Vì đến giờ hắn vẫn không hiểu tại sao Kiều Tử Mạc lại đột nhiên cho hắn nghỉ nửa tháng, phúc lợi này tốt đến bất thường, khiến người ta không khỏi thấp thỏm lo âu.
Mặc dù Kiều Tử Mạc đã đảm bảo rằng hắn không hề muốn đuổi việc, mà chỉ thật sự muốn cho hắn nghỉ, nhưng ai tin cái lý do ấy? Thế là mấy ngày nay trợ lý của Kiều Tử Mạc cứ nơm nớp lo sợ, vừa muốn cố gắng thể hiện bản thân, lại vừa sợ không đoán được ý của Kiều Tử Mạc, cũng thật là khổ sở.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận