Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1732: Cùng một chỗ đi 19 (length: 3878)

Trong rất nhiều ngày vừa qua, Kiều Tử Mạc đều sẽ chờ khi người trong công ty tan làm đi gần hết, sau đó hắn mới từ văn phòng của mình ra, một mình rời đi.
Mục đích của hắn một là để tránh gặp quá nhiều người, hai là, hắn cũng cảm thấy lúc đó Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn đã về, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không chạm mặt.
Cũng chỉ vì phòng tránh xấu hổ mà thôi.
Hôm nay cũng vậy.
Kiều Tử Mạc cố ý đợi đến khi Vu Hàn và Chu Tiểu Nghiên đều đã rời khỏi công ty, sau đó chính mình mới từ văn phòng đi ra. Kết quả vừa đi đến khu vực thang máy, liền nghe thấy có mấy đồng nghiệp mới vào đang bàn tán về Vu Hàn và Chu Tiểu Nghiên, lời lẽ còn nói đặc biệt khó nghe.
Mặt Kiều Tử Mạc lập tức tái mét.
Mấy người kia đang nói chuyện cao hứng, cảm xúc dâng trào, cũng không để ý tới vị Kiều tổng của mình đã lặng lẽ đi đến phía sau lưng họ.
"Đúng vậy. Nhưng mà ta cảm thấy Vu phó tổng thành thật như vậy, chắc chắn là bị Chu Tiểu Nghiên nắm chắc rồi. Mọi người nhìn xem bình thường cô ta ra vẻ một bộ bạch liên hoa, đám con trai không phải đều thích kiểu đấy sao? Còn về Kiều tổng ấy, ta lại thấy, chắc chắn là anh ta đang đùa bỡn Chu Tiểu Nghiên thôi. Đám con trai ấy mà, nhất là mấy người ưu tú như Kiều tổng, dạng phụ nữ nào chưa từng thấy, chỉ là thích mới lạ mà chơi cho vui thôi. Mọi người nhìn xem gần đây anh ta chẳng phải không đoái hoài đến Chu Tiểu Nghiên sao?"
Sách... Việc này còn kéo đến người của hắn nữa!
Sách "Khụ khụ... Khụ khụ!" Kiều Tử Mạc đột nhiên ho khan hai tiếng, mặc dù âm thanh bàn tán giữa thang máy rất lớn, nhưng tiếng ho khan thanh thoát của hắn kẹp vào vẫn đặc biệt rõ ràng.
Mấy người kia vừa quay đầu nhìn thấy là Kiều Tử Mạc, sợ đến mặt mày trắng bệch, nhao nhao không dám nói thêm gì nữa.
Thang máy đến, mấy người kia cũng không dám cùng Kiều Tử Mạc đi vào thang máy, mà là đợi đến khi Kiều Tử Mạc đi, các nàng mới dám âm thầm thở một hơi.
"Xong rồi, xong rồi. Thế mà bị Kiều tổng nghe thấy. Ngươi nói anh ấy có thể sẽ vì chuyện này mà ấn tượng không tốt với ta, vậy sau này cũng sẽ không thích ta mất!"
"Chẳng lẽ ngươi không phải nên lo lắng công việc của mình không giữ nổi sao? Đến lúc này còn đang hoa si."
"A! Cả hai chuyện này đều làm ta khó chịu quá đi! Ô ô ô..."
Kiều Tử Mạc từ trong thang máy đi ra, hắn đột nhiên nhớ ra hôm nay là thứ sáu, ngày mai sẽ là cuối tuần.
Hình như đã một thời gian rất dài rồi hắn chưa về nhà.
Vào những ngày cuối tuần như vậy, người khác đều có đôi có cặp, mà hắn cũng không có ai muốn gặp, thà về nhà thăm ba mẹ còn hơn.
Nghĩ như vậy, Kiều Tử Mạc nhanh chóng gọi điện thoại cho trợ lý của mình, bảo người ta lập tức đặt cho hắn một vé máy bay tối nay, hắn muốn về nhà.
—— Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn vừa tan làm, Vu Hàn liền đưa Chu Tiểu Nghiên đến nhà hàng mà họ đã định trước. Chu Tiểu Nghiên cũng không nghĩ nhiều, vì đây không phải lần đầu tiên họ đến đây, nàng chỉ nghĩ đó là một bữa cơm bình thường. Hơn nữa hiện tại đầu óc nàng vẫn đang nghĩ, lát nữa ăn xong, liệu nàng có nên cùng Vu Hàn đi dạo phố, sau đó chọn cho tiểu ca ca mấy bộ quần áo đẹp không.
Họ phải cố gắng trông giống như một đôi tình nhân mới đúng. Hơn nữa, ừm, nàng còn muốn nhân lúc ăn cơm, tìm hiểu thật kỹ về sở thích và thói quen thường ngày của tiểu ca ca.
Kết quả khi Chu Tiểu Nghiên bước vào nhà hàng thì lại đột nhiên giật mình.
Vì nhà hàng này bình thường rất đông khách, không đặt trước thì không có chỗ ngồi, thế mà lúc này bên trong lại không có một ai!
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận