Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2266: Sinh nhật kinh hỉ 21 (length: 3778)

Dù sao bọn họ vào đúng ngày sinh nhật của hắn đã cùng nhau trốn khỏi Kiều gia, sau đó đi máy bay đến thành phố A, cũng đã là một hành động lớn, đây cũng chính là chuyện mà Kiều Tử Mạc nói là kích thích.
Cho nên từ khi bọn họ lên chiếc máy bay từ thành phố B bay đến thành phố A, Kiều Diệc đã nghĩ, thì ra Tiểu Mạc muốn dẫn hắn đến thành phố A để tránh mặt một thời gian. Như vậy cũng tốt, dù sao hắn cũng không muốn phải đối phó với nhiều người như vậy, mấy năm nay Kiều Diệc cũng khó có được cơ hội yên tĩnh, coi như đây là món quà sinh nhật hắn tự tặng cho chính mình vậy.
Vậy nên Kiều Diệc từ đầu đã chuẩn bị tâm lý, sau khi đến thành phố A cùng Kiều Tử Mạc, liền cùng Kiều Tử Mạc về lại khách sạn của bọn họ, sau đó hai anh em cùng nhau chúc mừng sinh nhật một chút cũng được. Không cần quan tâm ăn gì, làm gì, chỉ cần không có ai quấy rầy là được rồi.
Nhưng không ngờ, khi bọn họ từ sân bay đi ra, xe đưa họ lại không phải đi đến khách sạn họ hay ở.
Kiều Diệc hỏi Kiều Tử Mạc, bọn họ định đi đâu vậy, mà Kiều Tử Mạc cứ cười thần bí, còn nói chờ đến sẽ biết.
Được thôi, Kiều Diệc liền theo hắn. Dù sao bọn họ đã rời xa thành phố B, bây giờ đi đâu cũng không còn quan trọng. Huống chi, Tiểu Mạc cũng đâu thể nào bán hắn đi được?
Vì vậy Kiều Diệc dứt khoát cũng mặc kệ tình hình bên ngoài, an tâm chờ Kiều Tử Mạc mang mình đến đích là được. Khoảng thời gian này hắn thật sự cũng mệt mỏi, dù hắn đã sớm quen với nhịp sống căng thẳng thế này, nhưng là người mà, thỉnh thoảng cũng muốn thả lỏng một chút. Hôm nay đã chọn cùng Tiểu Mạc "trốn" ra ngoài rồi, vậy hắn cứ tạm cho mình nghỉ một ngày, đừng quản nhiều như vậy, giống như Tiểu Mạc trước đó nói với hắn vậy, mọi thứ đều đã chuẩn bị kỹ càng, mình chỉ cần theo nhịp điệu của hắn là được.
Thế nhưng Kiều Diệc tuyệt đối không ngờ rằng, điểm đến cuối cùng của bọn họ lại là Lâm gia!! Lúc Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc cùng đứng trước cửa nhà Lâm, Kiều Diệc trợn tròn mắt.
"Tiểu Mạc, lúc này ngươi dẫn ta đến đây làm gì? Hàn Nặc bọn họ không phải đã đến nhà chúng ta rồi sao, bây giờ chỗ này còn có người ở sao?"
Kiều Tử Mạc vẫn cười thần bí: "Một lát nữa ngươi sẽ biết."
Sau đó chính là khoảng thời gian chờ đợi dài đằng đẵng, bọn họ cuối cùng cũng đợi được người ra mở cửa. Vốn dĩ Kiều Diệc thấy lâu như vậy vẫn không có ai ra mở cửa, hắn còn nghĩ đúng như hắn đoán, Lâm gia hiện tại không có ai, là Tiểu Mạc đang đùa hắn.
Nhưng ai ngờ cuối cùng lại có người ra mở cửa.
Hơn nữa người đó lại là Chu Tiểu Nghiên...
Lần này Kiều Diệc càng thêm trợn tròn mắt. Hắn hoàn toàn không hiểu chuyện gì, vì sao Chu Tiểu Nghiên lúc này lại ở chỗ này, Hàn Nặc đã đi rồi, sao nàng lại xuất hiện ở Lâm gia?
Vì Kiều Tử Mạc không nói với Kiều Diệc chuyện Chu Tiểu Nghiên đến Lâm gia ở, nên từ đầu đến cuối, Kiều Diệc vẫn ở trong trạng thái mộng mị. Đương nhiên, hắn cũng phát hiện vẻ mặt của Chu Tiểu Nghiên khi mở cửa nhìn thấy hắn và Tử Mạc cũng ngơ ngác không kém.
Sau đó, Kiều Diệc cùng Kiều Tử Mạc đi vào Lâm gia, Kiều Tử Mạc vẫn sai bảo Chu Tiểu Nghiên làm việc, thậm chí còn kêu người ta đi nấu cơm cho bọn họ, mà Chu Tiểu Nghiên thế mà không hề phản kháng, còn ngoan ngoãn nghe theo!
Trong quá trình đó, Kiều Diệc đương nhiên là không nói gì, vì hắn cũng căn bản không biết nên nói cái gì. Đầu hắn bây giờ toàn là dấu chấm hỏi thôi!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận