Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 68: Hắn cùng hắn 9 (length: 3973)

Qua một hồi lâu, "hắn cùng hắn" diễn tập rốt cuộc chính thức bắt đầu. Có thể để Tô Tiểu Bộ kinh ngạc chính là, màn thứ nhất cư nhiên là Tiểu Nặc cùng Nghiêm Du Thành!
Màn thứ nhất.
Thời gian: Ngày khai giảng đầu tiên.
Trường cảnh: Cột thông báo ở cổng trường.
Nhân vật: Hạ Dĩ Giai, Mộc Thành.
Trước cột thông báo người đông nghìn nghịt, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn Hạ Dĩ Giai (Hàn Nặc diễn) bị một đám người chen ở giữa, gian nan tìm kiếm lớp và vị trí của mình.
Cuối tháng tám thời tiết vẫn còn rất nóng, trong không khí xen lẫn mùi mồ hôi của rất nhiều người, Hạ Dĩ Giai không nhịn được phải nín thở. Đột nhiên phía sau truyền đến một mùi hương tươi mát, đó là hương vị đặc trưng dễ chịu trên người nam sinh, Hạ Dĩ Giai không nhịn được muốn quay đầu nhìn lại.
Thế nhưng vì quá chật, còn vì nam sinh đó dường như đứng ngay sau lưng nàng, nếu nàng tùy tiện quay đầu, chắc chắn sẽ chạm vào ngực nam sinh, nên Hạ Dĩ Giai suy nghĩ một chút vẫn nhịn không quay đầu.
Sau đó cúi đầu xuống lén nhìn, nam sinh phía sau nàng mặc quần jean đơn giản, đi giày thể thao trắng. Hạ Dĩ Giai cười, ngẩng đầu tiếp tục tìm lớp của mình.
Đến khi nàng cuối cùng thấy được tên mình, chen ra khỏi đám người thì nam sinh phía sau đã đi từ lâu. Cũng phải thôi, vì có lợi thế chiều cao, nam sinh thường có thể rất nhanh tìm được tên mình.
Hạ Dĩ Giai tiếc nuối thở dài, chuẩn bị quay người rời đi. Nhưng ngay lúc ngẩng đầu lên, nàng thấy Mộc Thành (Nghiêm Du Thành diễn) đang đứng uống nước dưới cây lớn bên cạnh cột thông báo. Quần jean xanh dương và giày thể thao trắng, rõ ràng là nam sinh vừa đứng sau lưng nàng!
Hạ Dĩ Giai thất thần ngẩn ngơ. Không ngờ hắn lại đẹp trai đến vậy! Ánh nắng xuyên qua kẽ lá rọi xuống, lốm đốm vẩy trên người hắn, cả người hắn như đang tỏa sáng!
Hạ Dĩ Giai không kìm được nuốt nước bọt, lần đầu tiên trong mười lăm năm cảm nhận được cảm giác rung động. Sau đó nàng thấy nam sinh kia uống xong nước, tiện tay vứt chai vào thùng rác bên cạnh, rồi cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Dưới đài, Tô Tiểu Bộ huých khuỷu tay Trần Thu Dĩnh: "Không ngờ Tiểu Nặc diễn si tình cũng ra trò đấy! Ta còn phải thấy như nàng thật sự thích Nghiêm Du Thành ấy!"
Trần Thu Dĩnh trừng nàng: "Ngươi nói vớ vẩn gì đấy! Đây chỉ là đang diễn thôi được không? Chỉ có thể chứng minh Hàn Nặc nhà ta diễn rất giỏi thôi, ha ha ha... Mà không ngờ Hàn Nặc với Nghiêm Du Thành phối hợp tốt thế, diễn cả màn gần như không bị NG lần nào!"
Tô Tiểu Bộ gật đầu: "Đúng đó! Ta cũng không ngờ. Mà Nghiêm Du Thành đọc lời thoại rất trôi chảy ấy, Tiểu Nặc thì còn kém một chút, không biết lát nữa Lâm Việt ra sân sẽ thế nào đây?"
Trong lúc họ nói chuyện, Hàn Nặc và Nghiêm Du Thành lại diễn lại màn vừa rồi một lần, sau đó lão sư bảo bắt đầu màn thứ hai.
Màn thứ hai kể về Hạ Dĩ Giai và Trần Hi (Lâm Việt diễn). Màn thứ hai rất đơn giản, chủ yếu kể về tình cảm thanh mai trúc mã của Hạ Dĩ Giai và Trần Hi từ nhỏ đến lớn, Hàn Nặc và Lâm Việt diễn như thật.
Màn thứ hai trôi qua rất thuận lợi.
Tô Tiểu Bộ và Trần Thu Dĩnh lại tiếp tục xì xào: "Rốt cuộc ta hiểu vì sao lão sư lại muốn sắp xếp Lâm Việt diễn Trần Hi, quả đúng là diễn thật! Cái vẻ dịu dàng, thâm tình, cùng sự nuông chiều dành cho Hạ Dĩ Giai, thực sự giống y chang Lâm Việt với Hàn Nặc! Nhưng mà vì sao Hạ Dĩ Giai lại không thích hắn chứ?"
"Có lẽ cũng có thích chứ, có thể là vì còn nhỏ, nên không biết thể hiện ra thôi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận