Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1327: Đình Đình 1 (length: 3951)

Chương 1327: Đình Đình 1
Vu Hàn đột nhiên không biết nên dùng lời nào để an ủi Chu Đình Đình, có lẽ mỗi người đều có nỗi khổ tâm riêng, ngươi đứng ở góc độ của mình mà nhìn thì mọi thứ đều phiến diện.
Trước kia hắn chán ghét Chu Đình Đình như vậy, xem thường Chu Đình Đình, chẳng phải cũng là bởi vì ngay từ đầu hắn đã đứng ở góc độ của Chu Tiểu Nghiên sao?
Nếu như gạt bỏ tất cả điều này, nếu như ngay từ đầu hắn đứng ở góc độ của Chu Đình Đình, có phải hay không cũng sẽ cho rằng Tiểu Nghiên là người không ra gì?
Dù sao trong chuyện tình cảm này, căn bản không có ai đúng ai sai.
Tiểu Nghiên có thể thích Kiều Diệc, thì tương tự Chu Đình Đình cũng có thể thích. Các nàng chẳng qua chỉ là mối quan hệ cạnh tranh mà thôi, thậm chí đều là xem thường nhau, thì lấy đâu ra chuyện ai đúng ai sai?
Chu Đình Đình tự quyết định trong chốc lát, đột nhiên nháy mắt, cúi đầu cười: "Thật xin lỗi, là ta thất thố. Ngươi mau nếm thử cà phê ta pha xem sao?"
Vu Hàn lại uống một ngụm, cười nói: "Uống rất ngon a."
"Vậy là tốt rồi. Ta sợ không hợp khẩu vị của ngươi. Ta về làm việc trước đây, ngươi cũng chú ý sức khỏe."
Chu Đình Đình nói xong liền lập tức xoay người rời đi, không hề dây dưa dài dòng.
Thật ra bình thường nàng cũng là như vậy, mặc dù Vu Hàn đến Chu thị cũng được một thời gian, cùng Chu Đình Đình xem như quen biết. Nhưng ngoài công việc ra, Chu Đình Đình rất khó khi nói chuyện phiếm với hắn.
Cũng chính vì như vậy, cho nên đến giờ Vu Hàn vẫn chưa từng nghi ngờ dụng ý của Chu Đình Đình.
Vu Hàn có lẽ không bao giờ nghĩ đến, việc hắn bị điều đến Chu thị phụ trách dự án này, hoàn toàn là do Chu Đình Đình muốn tiếp cận hắn.
Sau khi Chu Đình Đình đi, Vu Hàn một mình ngơ ngẩn nhìn ly cà phê. Cà phê rất ấm, uống cạn một ly cũng xua tan đi phần nào mệt mỏi. Nhưng Vu Hàn vẫn đang suy nghĩ, giờ phút này Tiểu Nghiên ở Kiều thị, có phải cũng đang pha một ly cà phê cho Kiều Diệc không?
Thời gian này mình không ở Kiều thị, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra giữa Tiểu Nghiên và Kiều Diệc. Có đôi khi Vu Hàn tự hỏi, liệu mình có đang hối hận không? Có hối hận khi rời Kiều thị không, có hối hận khi vẫn để Tiểu Nghiên ở lại Kiều thị không?
Nếu như ngay từ đầu hắn không che chở Tiểu Nghiên như vậy, thật để Chu Đình Đình đạt được mục đích, đuổi Tiểu Nghiên ra khỏi Kiều thị, vậy thì bây giờ Tiểu Nghiên có phải đã không còn gặp Kiều Diệc nữa không?
Vu Hàn im lặng một lúc, sau đó đột nhiên lắc đầu.
Trời ơi, hắn đang nghĩ cái gì vậy chứ.
Hiện tại hắn lại đang suy nghĩ làm sao để tách Tiểu Nghiên khỏi Kiều Diệc? Để hai người họ không còn bất cứ sự gặp gỡ nào nữa? Chẳng lẽ nói từ trước đến nay, việc hắn không thích Kiều Diệc như vậy, cố gắng để Kiều Diệc cách xa Tiểu Nghiên một chút, cũng là do tư tâm của hắn gây ra sao?
Hóa ra, từ sớm như vậy, hắn đã rơi vào cái vòng si ngốc này rồi sao?
Vu Hàn đột nhiên muốn tìm Chu Đình Đình để hỏi, rốt cuộc quan hệ của nàng với Kiều Diệc là như thế nào.
Buổi chiều họ đi khảo sát công trường một vòng, trên đường về ngoài trời có ánh mặt trời ấm áp. Vu Hàn cười nói với Chu Đình Đình: "Chu quản lý, tôi mời cô uống cà phê nhé."
Chu Đình Đình: "Hả?"
"Buổi sáng tôi uống cà phê của cô rồi, chẳng phải cũng nên mời lại một ly sao?"
Chu Đình Đình khẽ gật đầu, không từ chối, nhưng nàng lại nói thêm một câu: "Sau này đừng mở miệng là gọi Chu quản lý có được không, bây giờ chúng ta tuy không tính là bạn bè, nhưng cũng không lạnh nhạt đến mức đó chứ. Có phải không, Vu Hàn?"
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận