Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1346: Vì muốn tốt cho ngươi 16 (length: 3803)

Chương 1346: Vì muốn tốt cho ngươi 16
"Ừ." Chu Tiểu Nghiên ngoan ngoãn đáp, sau đó cũng gắp một miếng thịt vào bát của Vu Hàn, "Tiểu ca ca, ngươi cũng ăn đi! Ngươi xem dạo này ngươi gầy đi, mẹ ta còn nói là tại ta không chăm sóc tốt ngươi, nói ta làm việc không ra gì nữa chứ! Tiểu ca ca, ngươi phải giúp ta nói với mẹ ta mấy câu nha."
Vu Hàn cười, nhìn miếng thịt trong bát: "Ừ, dĩ nhiên không phải là do ngươi bắt nạt ta, là chính ta không chăm sóc tốt bản thân mình. Với lại, ta là ca ca, đâu có đạo lý để muội muội phải chăm sóc."
Chu Tiểu Nghiên cười, sau đó còn nũng nịu với Dương Thiến: "Mẹ xem đi, con nói không sai mà, không phải lỗi của con."
"Ngươi còn cãi. Cứ biết ca ngươi che chở ngươi, cho nên ngươi càng ngày càng vô pháp vô thiên đúng không. Nếu sau này Vu Hàn không ở bên cạnh che chở ngươi, ta xem ngươi làm sao bây giờ!"
Đến lúc này Vu Hàn cũng đột nhiên cảm thấy, hôm nay dì nói chuyện giống như là cố tình dẫn dắt điều gì, chủ đề nàng nói hình như vẫn luôn xoay quanh giữa hắn và Tiểu Nghiên. Có phải vì chuyện bọn họ nói buổi sáng hay không, cho nên bây giờ dì đang cố tình nói với Tiểu Nghiên điều gì đó, hoặc là đang nói cho hắn nghe điều gì?
Vu Hàn không dám nói tiếp, hắn chỉ muốn xem rốt cuộc dì nghĩ gì, lại sẽ nói với Tiểu Nghiên điều gì.
"Con nào có vô pháp vô thiên chứ. Với lại con là trợ lý của tiểu ca ca mà, sao anh ấy lại không ở bên con được? Chúng con là người một nhà, sẽ không tách ra đâu."
"Vậy nếu như ngày nào đó tiểu ca ca của con có bạn gái, muốn kết hôn thì sao? Đến lúc đó con còn có thể chạy tới bắt hắn bảo vệ con nữa không? Vu Hàn không để ý, nhưng mà chị dâu con cũng sẽ để ý đó."
"Hả?" Chu Tiểu Nghiên kinh ngạc quay đầu nhìn Vu Hàn, nàng ngược lại chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Lần đầu tiên nhìn thấy Vu Hàn, chỉ cảm thấy như là ông trời ban cho nàng một món quà, đem tiểu ca ca năm đó trả về bên cạnh nàng. Về sau khi ở cùng với Vu Hàn, nàng dần quen với việc được Vu Hàn chăm sóc, đồng thời còn cảm thấy đó là điều hiển nhiên.
Tựa như nàng có thể thản nhiên làm nũng với mẹ, bây giờ nàng cũng có thể rất tự nhiên làm nũng với tiểu ca ca. Nàng không nghĩ đến một ngày nào đó tiểu ca ca sẽ không ở bên cạnh mình, nàng cũng không nghĩ đến một ngày nào đó tiểu ca ca lại biến thành người khác, mà nàng lại không còn tư cách hưởng thụ sự tốt của anh dành cho mình.
Ôi, nếu anh có bạn gái, vậy có phải anh sẽ không còn là tiểu ca ca của nàng nữa không?
Mẹ nói đúng, nếu như tiểu ca ca thật sự kết hôn, có gia đình mới, dù cho tiểu ca ca không để ý, thì người nhà mới của anh ấy cũng sẽ để ý đó.
Chu Tiểu Nghiên bỗng cảm thấy có chút buồn.
Nàng phát hiện đôi khi nàng thật sự xem sự tốt của tiểu ca ca dành cho nàng thành một điều hiển nhiên, thậm chí còn biến thành một thói quen. Mà từ trước đến nay nàng chưa từng nghĩ đến, thật ra sự tốt của tiểu ca ca với nàng vốn không phải là chuyện đương nhiên.
Là nàng quá ích kỷ, nàng thậm chí muốn chiếm lấy tất cả sự tốt đẹp của tiểu ca ca mà không cần bỏ ra gì.
"Tiểu ca ca, anh có bạn gái chưa? Hay là có ai thích anh không?"
Chu Tiểu Nghiên đột nhiên cảm thấy mình hỏi câu này có chút chột dạ, nàng thế mà phát hiện mình không muốn nghe được đáp án như vậy. Chắc là vì từ nhỏ đã không có anh chị nên nàng mới đặc biệt để ý tình cảm này. Cũng đặc biệt muốn giữ lấy sự tốt đẹp mà người khác dành cho nàng.
Cũng có lẽ là nàng thật sự quen với những ngày tiểu ca ca ở bên cạnh nàng, nếu như đột nhiên một ngày nào đó tiểu ca ca không còn ở đây, rời khỏi nàng, nàng thật không biết phải làm sao.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận