Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2072: Đúng hay không đến khởi 3 (length: 3739)

Nếu như chỉ là tài xế tới đón hắn, hắn cũng biết Kiều Tử Mạc một ít tính nết, hơn nữa tài xế của Kiều Tử Mạc cũng không phải người nhiều lời, cho nên Kiều Tử Mạc không muốn nói liền sẽ không nói lời nào.
Nhưng là hiện tại trợ lý nhỏ của hắn đến rồi, Kiều Tử Mạc lại không tiện biểu hiện quá mức lạnh lùng. Cho nên trợ lý nhỏ hỏi hắn vấn đề, hắn vẫn phải đáp lại.
Mặc dù hắn không mấy hứng thú, hơn nữa rất muốn trở về khách sạn nghỉ ngơi cho khỏe một hồi.
Thực ra theo thói quen của Kiều Tử Mạc, bình thường loại tình huống này hắn đều trực tiếp để tài xế đưa hắn về khách sạn, sau đó lập tức tắm rửa, rồi ngủ một giấc thật dài, ngủ đến tận tối, sau đó lại rời giường tùy tiện gọi đồ ăn giao đến, rồi lại xem tivi, ngủ tiếp. Hắn nhất định phải như vậy mới có thể xoa dịu được sự mệt mỏi trong chuyến đi.
Bất quá hôm nay xem ra là không có hy vọng này, nhưng Kiều Tử Mạc vẫn rất dễ tính, không hề tỏ ra khó chịu gì. Dù sao trợ lý nhỏ chủ động đến đón hắn, là có ý tốt mà, hắn dù không quen nhưng cũng không thể làm tổn thương ý tốt của người khác phải không?
"Vui vẻ quá nhỉ." Kiều Tử Mạc cố gắng để bản thân bình tĩnh trả lời, "Ngươi cuối tuần này chơi có vui không?"
"Ta cũng rất tốt nha, có điều boss không có ở đây, ta vẫn thấy hơi cô đơn."
Kiều Tử Mạc: "..."
Sao lại nói những lời ái muội như vậy, người không biết còn tưởng rằng giữa bọn họ có gì đó.
"Ngươi cô đơn cái gì chứ, làm phật ý bạn gái à?"
"Hắc hắc, không có. Chỉ là cuối tuần này cô ấy phải tăng ca."
"À, thì ra là vậy."
Lúc này trợ lý nhỏ cũng nhận ra tinh thần và trạng thái của Kiều Tử Mạc không được tốt lắm, đương nhiên ban đầu hắn nghĩ Kiều Tử Mạc không quá muốn gần gũi với mình, cho nên còn hơi căng thẳng một chút. Nhưng sau đó phát hiện Kiều Tử Mạc dường như không phải không muốn để ý đến hắn, mà là quá mệt mỏi.
Cho nên hắn ân cần hỏi Kiều Tử Mạc: "Boss, có phải ngài rất mệt không ạ? Trông tinh thần của ngài có vẻ không được tốt lắm."
"Đúng vậy." Kiều Tử Mạc gật đầu nói, "Ta thường hay bị như vậy mỗi khi ngồi máy bay lâu, không sao, về ngủ một giấc, ngày mai ta lại là Kiều Tử Mạc năng động vui tươi ngay!"
"Nha. Thì ra là vậy. Vậy có phải là do ta quấy rầy đến boss không ạ?" Trợ lý nhỏ cũng đoán được, người có thân phận như Kiều Tử Mạc chắc chắn không thể không có người ra sân bay đón rồi. Bởi vì bình thường mỗi khi hắn đi đâu đều có người đưa đón. Cho nên hôm nay là vì mình đến, nên boss mới phải ngồi xe của hắn.
Hơn nữa xe của hắn cũng không tốt lắm, mà boss đã quen ngồi xe sang trọng rồi, không biết có phải là ngồi không thoải mái không?
"Không có, ngươi có thể đến đón ta, ta cảm thấy rất vui."
"Vậy ta đưa boss nhanh chóng về nghỉ ngơi đi."
"Được."
Bởi vì trợ lý nhỏ đã nhận ra Kiều Tử Mạc mệt mỏi, vậy bây giờ hắn chắc chắn sẽ không đi làm phiền Kiều Tử Mạc nữa. Nếu đã biết rõ boss không muốn nói chuyện, mà hắn vẫn cứ cố tình nói với người ta thì thật là ngu xuẩn. Đến cả chút tinh ý này còn không có, thì làm sao thích hợp làm phụ tá cho người ta được?
Sau đó trợ lý nhỏ một đường đưa Kiều Tử Mạc về khách sạn hắn ở, tốt rồi, hôm nay hắn cuối cùng đã biết boss đại nhân của mình ở đâu. Đưa Kiều Tử Mạc về phòng xong, trợ lý nhỏ cũng không quấy rầy thêm, bởi vì ban đầu Kiều Tử Mạc nói, muốn lập tức về khách sạn ngủ, cho nên trợ lý nhỏ tự nhiên biết điều, liền rời đi.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận