Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1003: Phiên ngoại: Hoài niệm cái gì (length: 3780)

Chương 1003: Phiên ngoại: Hoài niệm cái gì (5)
Kiều Tử Mạc đến không nhanh, cũng không biết hắn ở đâu gọi điện thoại với Tạ Nguyên, dù sao chờ hắn đến cổng trường A thì đã hơn một giờ.
Tạ Nguyên cứ vậy cô độc đứng ở cổng trường A hơn một giờ, hứng chịu hơn một giờ gió lạnh, nhưng hắn lại không thấy lạnh.
Có lẽ là tim đã chết lặng, cơ thể cũng theo đó chết lặng.
Kiều Tử Mạc vốn mang theo tức giận và khó hiểu trở về, nhưng khi thấy dáng vẻ đáng thương của Tạ Nguyên thì lại không nỡ.
Làm anh em nhiều năm, Kiều Tử Mạc hiểu rõ Tạ Nguyên.
Có lẽ hắn thật sự có nỗi khổ tâm, xem hắn hiện giờ cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Kiều Tử Mạc thở dài, đi đến cạnh Tạ Nguyên, lại phát hiện hắn đang hút thuốc.
"Ngươi bắt đầu hút thuốc từ khi nào?" Kiều Tử Mạc vừa nói vừa muốn đưa tay giật lấy điếu thuốc của Tạ Nguyên.
Tạ Nguyên nghiêng người tránh né.
"Khi tâm tình không tốt, tùy tiện hút chút thôi." Hắn không trực tiếp trả lời câu hỏi của Kiều Tử Mạc.
Kiều Tử Mạc cũng không truy hỏi thêm, liền bỏ qua cho hắn.
"Ngươi tới đây làm gì?" Chắc không phải là vì hoài niệm cuộc sống sân trường chứ.
"Đi dạo tùy tiện thôi."
"Đi thôi, ở đây lạnh quá, tìm chỗ nào ngồi chút đi." Kiều Tử Mạc nói.
Hắn vừa từ máy bay xuống, vốn đã mệt mỏi vì đường xa, lại lo lắng vội vã chạy tới đây, cảm thấy cả người không ổn.
Hơn nữa Kiều Tử Mạc vốn sợ lạnh, làm sao chịu nổi như Tạ Nguyên, đứng ngây người ở đây lâu vậy.
Cuối cùng, họ lại về nhà hàng Nguyệt Lạc. Vừa hay, giờ cơm trưa cũng không còn nhiều.
Kiều Tử Mạc bưng ly cà phê hà hơi sưởi ấm, gửi vali ở quầy.
Nơi này trước kia họ thường đến, nhân viên quán vẫn nhớ rõ họ. Thậm chí có nhiều học sinh đến đây ăn trưa vẫn nhớ Kiều Tử Mạc, nhao nhao chào hỏi: "Kiều Mỹ, người tốt, sao Kiều Mỹ có thời gian về đây vậy?"
Nếu là trước kia, Tạ Nguyên chắc chắn sẽ trêu chọc Kiều Tử Mạc chuyện này, nhưng hôm nay hắn không nói gì.
Đến cả nói chuyện cũng ít đi nhiều.
Kiều Tử Mạc nghỉ ngơi ổn rồi, tinh thần cũng khôi phục hơn. Liền bắt đầu trở lại bản tính lề mề, chậm chạp, thích xen vào chuyện người khác.
"Ngươi vẫn còn thích nàng à? Vậy sao còn muốn kết hôn với người khác? Tạ Nguyên, ta sắp không hiểu ngươi luôn rồi!"
Kiều Tử Mạc vừa nói vừa vội vàng ăn cơm. Trên bàn đã bày mấy món ăn, còn nhiều món chưa lên. Người khác không biết còn tưởng bọn họ có mấy người ăn cơm, ai ngờ gần như chỉ có một mình Kiều Tử Mạc!
Kiều Tử Mạc OS: Trời biết đồ ăn ở nước ngoài khó nuốt cỡ nào không! Hắn đã lâu không được ăn sướng như vậy.
"Này! Ít nhất ngươi nói gì đi chứ. Bản thiếu gia bay về không phải để xem ngươi trưng ra vẻ mặt cool ngầu!"
Kiều Tử Mạc vốn tính nóng nảy, tự nhiên không thích hai người đàn ông ở đây giả vờ thâm trầm!
Có chuyện gì thì nói ra mọi người cùng nhau giải quyết không phải tốt sao! Giấu trong lòng, trời biết ngươi nghĩ gì!
"Thật ra, ta vừa mới gặp Tiểu Bố Đinh ở đây." Cuối cùng Tạ Nguyên cũng mở miệng nói.
"Cái gì?" Kiều Tử Mạc giật mình đánh rơi cả đồ ăn trong tay, nhân viên phục vụ bên cạnh lập tức đến giúp anh dọn dẹp.
Hóa ra Tiểu Bố Đinh cũng đã đến đây? Chẳng lẽ Tạ Nguyên hẹn nàng cùng đến?
Không thể nào...
Hai người đã chia tay, còn hẹn gặp nhau ở một nơi nhạy cảm như vậy, thật sự quá kỳ quái!
Bạn cần đăng nhập để bình luận