Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2585: Lại muốn thân cận a 8 (length: 3657)

Đã sớm nhận ra rồi, vậy tại sao quá lâu như vậy, mới đột nhiên ôm một con gấu lớn tìm đến cửa vậy? Cái phản xạ này có phải hơi bị chậm một chút không?
"Đương nhiên không chỉ có vậy thôi đâu. Thật ra ta và ông chủ Trần của các ngươi quen biết. Hơn nữa bạn thân của ngươi, Hàn Nặc, cũng chính là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị đó, mẹ chồng của nàng và mẹ ta là bạn thân, bọn họ thường xuyên cùng nhau chơi mạt chược. Cho nên..."
Cho nên thật đúng là chính là Tiểu Nặc và bọn nàng sắp xếp xem mắt cho nàng.
Ồ, bọn họ cũng nhanh thật, nói là làm luôn, nàng còn tưởng bọn họ chỉ nói đùa thôi.
Không ngờ lại thành thật. "Không ngờ lại là thật."
"Thật cái gì?"
"Không có gì. Ta chỉ là không nghĩ tới ngươi lại đột nhiên tới phòng làm việc của chúng ta."
"Ha ha, ta chỉ muốn cho ngươi một bất ngờ thôi mà, nhưng hình như biến thành hoảng sợ rồi? Xin lỗi, lần sau ta sẽ không lỗ mãng như vậy nữa, không được ngươi đồng ý, ta sẽ không đến đó tìm ngươi nữa."
"Ừm. Cũng không phải là hoảng sợ gì, chỉ là cảm thấy thật bất ngờ thôi. Hơn nữa ta cũng không nghĩ tới, Tiểu Nặc và bọn họ thật sự sẽ giới thiệu cho ta một người..."
"Ồ, ngươi không nghĩ tới, ta thật sẽ đến? Hay là không nghĩ tới, bạn bè của ngươi, thật sẽ giới thiệu bạn trai cho ngươi?"
"Chắc cả hai đều có."
"Vậy bây giờ ngươi nhìn thấy ta, cảm thấy thế nào?"
"Hả?"
"Ha ha, có phải ta lại hỏi hơi nhanh, dọa đến ngươi rồi không? Ừm, cứ cho là ta nói vậy đi, ta đối với ngươi ấn tượng rất tốt, ta cảm thấy ngươi là một cô gái đáng yêu lại hoạt bát, tất nhiên rồi, chúng ta cũng mới gặp nhau hai lần mà thôi, đối với nhau cũng chưa quen. Cái hình thức xem mắt này, thật ra chúng ta cũng không tính là vậy. Coi như là một quá trình làm quen nhau đi, ừm, ta cảm thấy chúng ta cần phải tìm hiểu nhau thêm? Ngươi nói có đúng không?"
"Dạ."
"Ai, ta thấy ta có hơi vội vàng quá, nên có chút dọa đến ngươi rồi. Nhưng ta là con trai mà, đương nhiên phải chủ động một chút. Ngươi yên tâm, ta cũng chỉ muốn làm bạn với ngươi trước thôi, mặc kệ cuối cùng chúng ta như thế nào, chúng ta vẫn có thể làm bạn bè, ngươi thấy có đúng không? Ta làm thiết kế, mà công việc của ngươi cũng gần như vậy, chúng ta chắc là có rất nhiều chủ đề để nói đấy."
"Dạ."
Tiểu Bố Đinh hoàn toàn không biết phải nói chuyện như thế nào, nàng đã quá nhiều năm rồi, không có loại kinh nghiệm trò chuyện với người lạ như này trên mạng. Huống chi, đây là một kiểu xem mắt, đều làm nàng cảm thấy có chút kỳ quái, hơn nữa lại có chút khẩn trương.
Ai.
"Được rồi, xem ra ta thật sự làm ngươi sợ rồi. Vậy thôi vậy, hôm nay ta sẽ không làm phiền ngươi nữa. Vì ngươi đã ăn tối rồi, vậy nghỉ ngơi sớm đi. Ừm, ngày mai nếu ngươi rảnh, có thể nhắn tin cho ta, nếu không rảnh thì cũng không cần. Được rồi, ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Thật ra thì cái anh Mao Thu Minh này, nói như thế nào nhỉ, cũng là một người không tệ đấy chứ. Anh ta không quá gượng ép ý kiến của Tiểu Bố Đinh, cũng không có quá mạnh mẽ, thường tôn trọng ý nghĩ của Tiểu Bố Đinh.
Tuy rằng anh ta có hơi chủ động một chút, nhưng đây là xem mắt mà, muốn tìm hiểu nhau trước, điều đó cũng là nên làm.
Hơn nữa đây là Tiểu Nặc và Dĩnh Dĩnh cùng nhau giới thiệu cho nàng, chắc là nhân phẩm vẫn có thể tin được. Chỉ là Tiểu Bố Đinh vẫn còn chút do dự, lẽ nào nàng thật sự muốn xem mắt sao?
Chuyện này không phải quá nhanh một chút sao?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận