Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 531: Có khoẻ hay không (length: 4029)

"Ai muốn trả thù ngươi chứ? Bản thiếu gia chỉ là không muốn chơi trò chơi nhàm chán như vậy nữa thôi."
Lý Tâm Nghi nhìn một chút tình hình hiện tại. Ngay từ đầu, nàng đưa ra trò chơi "thật lòng hay mạo hiểm" này thật ra cũng không nghĩ nhiều, đơn giản chỉ là cảm thấy nên làm tròn trách nhiệm chủ nhà, làm cho mọi người náo nhiệt một chút. Đồng thời cũng là muốn giữ Lâm Việt ở lại thêm một chút mà thôi.
Lý Tâm Nghi rất sợ, nếu như tất cả mọi người về phòng khách sạn, thì Lâm Việt rất có thể sẽ đi tìm Hàn Nặc.
Nàng không hy vọng tình huống đó xảy ra!
Nhưng hiện tại xem ra, trò chơi này không mang lại hiệu quả náo nhiệt, ngược lại làm không khí trở nên rất xấu hổ.
Những người đang ngồi đều có tâm tư riêng, thực sự không thích hợp chơi trò "thật lòng hay mạo hiểm" này.
Cho nên hiện tại Kiều Tử Mạc nói muốn kết thúc trò chơi này, Lý Tâm Nghi cũng thuận thế đồng ý.
"Kiều Tử Mạc nói cũng đúng, hiện tại trời cũng tối rồi, chúng ta ở bên ngoài này cũng rất lạnh. Hay là chúng ta vào trong hát karaoke đi."
——Đến khi Lý Tâm Nghi nói tới phòng hát karaoke, quả nhiên giống như nàng miêu tả, các công trình đều đầy đủ và xa hoa. Kiều Tử Mạc đi vào trước hết chạy tới thử micro, cũng may, âm thanh không tệ.
Phải biết, Kiều đại thiếu gia của chúng ta, nếu gặp phòng hát âm thanh không tốt, là tuyệt đối sẽ không hát.
Hắn thầm nghĩ trong lòng, cái đêm tiệc quốc khánh không chọn hát karaoke chính là một quyết định sai lầm. Hắn, Kiều đại thiếu gia hát thế nhưng còn hay hơn rất nhiều tiểu thịt tươi đang nổi.
Nếu như lần đó liên hoan quốc khánh chọn hát karaoke, nhất định sẽ thu hút không ít fan nữ. Vậy thân phận A đại giáo thảo của hắn cũng sẽ không phải đợi đến trận bóng rổ mới được xác định.
Quan trọng hơn là, nếu như Tiểu Hàn Nặc nghe thấy hắn hát, nói không chừng sẽ có cảm giác khác với hắn thì sao.
Dù sao hiện tại Hàn Nặc và Lâm Việt có vẻ không còn ý định ở bên nhau, vậy tại sao hắn không nhân cơ hội tranh thủ, ít nhất cũng phải hạ bệ tên Nghiêm Du Thành kia đi chứ!
Nghĩ đi nghĩ lại, Kiều Tử Mạc liền định cầm micro đi chọn bài, kết quả Lý Tâm Nghi lại giành trước một bước.
"Kiều đại thiếu gia, hôm nay ngươi là khách, chuyện nhỏ nhặt như chọn bài cứ để ta làm là được rồi."
Kiều Tử Mạc hậm hực nhìn Lý Tâm Nghi một chút, sau đó ném micro đi tới chỗ Hàn Nặc.
Hàn Nặc đã ngồi ở một góc ghế sofa. Theo thói quen trước đây, nàng ngồi ở đó, thì Lâm Việt nhất định sẽ ngồi vào bên cạnh nàng.
Nhưng vừa rồi Lâm Việt đi vào lại không lên tiếng, mà lại ngồi vào một cái ghế sofa khác.
Trong lòng Hàn Nặc bỗng như có cái gì đó nghẹn lại, vô cùng khó chịu. Hóa ra không chỉ nàng muốn buông tay, mà ngay cả Lâm Việt ca ca cũng đã bắt đầu tránh mặt nàng rồi.
Chuyện này bắt đầu từ khi nào vậy? Rõ ràng buổi sáng trước khi bọn họ đến đây vẫn còn rất tốt mà. Sao mà nàng vừa mới ngất đi rồi tỉnh lại, thì giống như rất nhiều chuyện đã thay đổi?
Nghiêm Du Thành đi tới ngồi bên trái Hàn Nặc.
"Hàn Nặc, ngươi không sao chứ? Ngươi với Lâm Việt..."
Nghiêm Du Thành vẫn luôn nghi hoặc, chuyện gì đã xảy ra vào ngày sinh nhật của Lâm Việt. Tại sao Hàn Nặc đầy phấn khởi muốn về đón sinh nhật với Lâm Việt, kết quả cuối cùng lại chẳng có chuyện gì xảy ra?
Mặc dù kết quả như vậy cũng làm Nghiêm Du Thành âm thầm vui mừng, nhưng hắn nhìn ra được Hàn Nặc trong lòng vẫn còn yêu Lâm Việt, mà Lâm Việt cũng vậy.
Vậy bọn họ đang trốn tránh cái gì vậy?
Hàn Nặc sợ người khác nghe được lời Nghiêm Du Thành nói, cho nên khi Nghiêm Du Thành vừa mới nhắc đến tên Lâm Việt, nàng liền vội vàng đưa tay lên che miệng hắn.
"Ta không sao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận