Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1322: Hợp tác 16 (length: 3970)

Chương 1322: Hợp tác 16
Nói xong, Chu Tiểu Nghiên liền quay đầu đi, ánh mắt ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ.
Kiều Diệc biết, nàng vẫn còn chưa hết giận.
Bất quá bây giờ tình cảnh này, ai cũng thấy lúng túng như vậy, muốn người ta một lát liền xem như không có chuyện gì xảy ra, đại khái là không thể nào.
Thôi được rồi, hiện tại biện pháp tốt nhất là đừng nhắc lại chuyện này. Kiều Diệc vội vàng khởi động xe, hướng nhà Chu Tiểu Nghiên mà đi.
Địa chỉ nhà Chu Tiểu Nghiên, Kiều Diệc biết, bởi vì nơi đó cũng là nhà Vu Hàn, lúc mẹ Chu Tiểu Nghiên và ba Vu Hàn đi hưởng tuần trăng mật, Kiều Diệc đã không ít lần tới đây.
Nhưng hôm nay, việc chỉ có mình và Chu Tiểu Nghiên cùng về, vẫn là lần đầu tiên.
Hai người một đường không nói chuyện, Chu Tiểu Nghiên cảm thấy xấu hổ và mất mặt nên không dám nói chuyện với Kiều Diệc, còn Kiều Diệc thì tự nhận mình đã làm sai chuyện nên cũng không dám mở lời với Chu Tiểu Nghiên.
Không khí trong xe thoáng chốc trở nên rất ngột ngạt. Kiều Diệc vừa lái xe vừa nghĩ trong lòng, lát nữa đến nhà phải giải thích thế nào với Chu Tiểu Nghiên.
Làm sao, nàng cũng là em gái Vu Hàn, hơn nữa còn là em gái Hàn Nặc, hai người này đều là Kiều Diệc không thể đắc tội, hắn không thể thật sự làm Chu Tiểu Nghiên giận.
Còn về chuyện có nguyên nhân nào khác không, Kiều Diệc tạm thời chưa ý thức được.
Ai ngờ, khi xe rẽ vào con đường dẫn tới nhà Vu Hàn, Kiều Diệc lại đụng phải xe của Vu Hàn. Hai người đều nhận ra biển số xe của đối phương. Kiều Diệc không cảm thấy ngạc nhiên lắm, bởi vì đây vốn là đường về nhà Vu Hàn, gặp Vu Hàn ở đây vào thời điểm này cũng chẳng có gì lạ.
Chỉ là Vu Hàn...
Khi thấy xe của Kiều Diệc, trong lòng hắn lại dâng lên một cảm xúc khó chịu. Nhớ đến buổi sáng khi trở lại Kiều thị, hắn đã nhìn thấy cảnh tượng đó, rồi nghĩ đến việc bây giờ Kiều Diệc lại tự mình đưa Tiểu Nghiên về nhà...
Lẽ nào, việc hắn bỏ Tiểu Nghiên một mình ở lại chỗ Kiều Diệc là sai?
Lẽ nào, trong khoảng thời gian ngắn ngủi một tháng hắn không có ở đây, Tiểu Nghiên đã xảy ra chuyện gì với Kiều Diệc?
Vu Hàn không muốn tin, hắn cố tình tăng tốc độ xe, xe đi song song với xe của Kiều Diệc ở bên phải, và rồi Chu Tiểu Nghiên thấy hắn.
"Dừng xe, ta muốn xuống xe!" Chu Tiểu Nghiên vừa thấy Vu Hàn đã cảm thấy như gặp được cứu tinh.
Xảy ra chuyện xấu hổ như vậy trước mặt Kiều Diệc, nàng đã sớm muốn trốn đi, nhưng vẫn chưa tìm được lý do hay cơ hội. Giờ thấy sắp về đến nhà, Chu Tiểu Nghiên vẫn luôn nghĩ, nhất định không thể để mẹ mình biết nàng về bằng xe của Kiều Diệc, nếu không mẹ nàng nhất định sẽ đánh gãy chân nàng mất.
Vừa nghĩ vậy, thì xe Vu Hàn xuất hiện.
Tiểu ca ca quả nhiên là ông trời phái đến cứu nàng, luôn xuất hiện đúng lúc nàng cần nhất, thật là quá tốt.
Kiều Diệc ngẩn người, nghe thấy Chu Tiểu Nghiên ra lệnh một cách lạnh lùng, hắn hiểu ra, cô nàng chắc chắn đã thấy anh trai của mình.
Nàng không muốn đi xe của hắn đến vậy sao, không thể chờ đợi muốn chạy đến bên anh trai mình như vậy sao?
Rốt cuộc thì bản thân hắn có điểm gì không bằng cái thằng nhóc Vu Hàn đó chứ?
Haizzz, cũng đúng, chắc chắn trong mắt cô nàng, điểm nào của mình cũng không bằng Vu Hàn rồi. Hai người họ từ nhỏ đã quen nhau, như thanh mai trúc mã, lại hiểu rõ về nhau.
Quan trọng hơn, bọn họ là người một nhà, còn mình thì...
Kiều Diệc nghĩ đến thái độ của cha mẹ mình đối với Chu Tiểu Nghiên, phỏng chừng Chu Tiểu Nghiên ghét mình đến chết trong lòng rồi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận