Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3299: Đáp án để lộ 14 (length: 3833)

Dù thật sự muốn biết là tình huống gì, cũng phải đi vào mới có thể biết đúng không?
Nhưng là nàng lần đầu tiên đến nhà Tạ Nguyên, hình như cũng không mang theo quà cáp gì, hai tay không, đều cảm thấy rất kỳ lạ. Hơn nữa nàng còn mang theo hành lý tới, lại càng thêm kỳ lạ a.
Chuyện này rất giống như nàng hôm nay thật sự đến với thân phận bạn gái của Tạ Nguyên, mang theo hành lý, còn đi thẳng đến nhà người ta dùng cơm. Cái này... Nhìn thế nào cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
Nhưng đã đến lúc này, Tiểu Bố Đinh cũng không còn đường lui a.
Hoặc là nàng nghĩ nhiều rồi, người ta chỉ xem nàng như một vị khách bình thường đến đối đãi mà thôi.
"Còn ngẩn người ra đó làm gì? Đi thôi!"
Tạ Nguyên lại một lần nữa kéo tay Tiểu Bố Đinh, hắn khẳng định cũng biết Tiểu Bố Đinh đang do dự điều gì. Nhưng không sao, đợi vào trong sẽ có người giải thích cho nàng.
"Nha."
Tiểu Bố Đinh vẫn cứ ngơ ngác, nhưng vẫn bị Tạ Nguyên kéo vào nhà. Vừa vào cửa, mẹ Tạ Nguyên liền ra đón. Nhìn là biết, bà vừa nãy đang ở trong bếp nấu cơm, giờ trên người còn mặc tạp dề, đại khái là nghe tiếng xe, nên ra xem thử.
Tiểu Bố Đinh trước đó chưa từng gặp người nhà Tạ Nguyên, nhưng hiện tại đã đến đây rồi, nhìn theo cách ăn mặc, tuổi tác gì, nàng cũng có thể lập tức đoán được, đây chính là mẹ Tạ Nguyên.
Nhưng Tiểu Bố Đinh vẫn chưa lên tiếng trước, chủ yếu là lập trường hiện tại của nàng rất khó xử. Vừa đến, bản thân nàng cũng không có chuẩn bị đến nhà Tạ Nguyên, tất cả mọi thứ đến quá đột ngột, nàng có chút bị choáng váng.
Nên mẹ Tạ Nguyên mở lời trước.
"Về rồi à? Tiểu Nguyên, đây là Tiểu Bộ sao?"
"Ừm. Đúng vậy, mẹ, đây là Tiểu Bộ. Tiểu Bố Đinh, đây là mẹ ta."
Tiểu Bố Đinh đến lúc này vẫn còn chút sững sờ, đột nhiên bị Tạ Nguyên gọi, nàng cũng chỉ có thể xấu hổ gật đầu, mỉm cười, sau đó nói một tiếng: "Chào dì."
"Tiểu Bộ à, con cũng đừng trách Tạ Nguyên, nó không nói trước cho con biết sẽ dẫn con về nhà, nên trong lòng con bây giờ chắc đang trách nó đi. Nhưng nếu nó nói trước cho con biết, chắc chắn con sẽ không chịu đến nhà chúng ta. Nhưng đã đến rồi thì cứ đến, chúng ta cứ tạm thời đừng suy nghĩ nhiều, ăn một bữa cơm thật ngon cùng nhau được không? Tiểu Nguyên, mau mang hành lý của Tiểu Bộ vào, sau đó rót cho Tiểu Bộ ly nước nhé."
Mẹ Tạ Nguyên nhìn Tiểu Bố Đinh rất nhiệt tình còn dịu dàng. Bản thân Tiểu Bố Đinh cũng cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh. Nhưng nàng lại nghĩ, nếu đây là 3 năm trước, nàng nếu bị Tạ Nguyên dẫn về nhà như vậy, nàng còn có được đãi ngộ tốt như thế này sao?
Hiện tại cảnh còn người mất, tất cả đã thay đổi. Thái độ của bọn họ với nàng đã đổi, nhưng tâm cảnh của nàng cũng đổi rồi.
Nếu như vào mấy năm trước, lần đầu tiên nàng theo Tạ Nguyên về nhà, có thể nhận được sự khoản đãi như vậy của mẹ Tạ Nguyên, nàng nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt, sẽ phấn khích đến không ngủ được.
Nhưng bây giờ, nàng lại ẩn ẩn có chút kháng cự sự nhiệt tình này, vì nàng cảm thấy tất cả đã quá muộn.
Những thứ các ngươi đã từng chướng mắt, liền bị các ngươi vô tình vứt bỏ. Bây giờ quay đầu lại, các ngươi cảm thấy thứ đó rất quan trọng, muốn tìm lại, rồi cố gắng bù đắp, còn có ích gì sao?
Nhưng trước mặt người khác, Tiểu Bố Đinh sẽ không biểu hiện ra ý nghĩ thật sự trong lòng. Dù cho nàng hiện tại đang khó xử, nàng vẫn sẽ xấu hổ mà đối mặt.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận