Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2924: Trở về 3 (length: 3770)

Vất vả lắm mới ra được bên ngoài, Chu Tiểu Nghiên rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
"Đều tại ngươi." Câu đầu tiên nàng nói, lại là câu này. Chứ không phải cái gì "Ta rất nhớ ngươi." những lời tương tự.
"Ngươi bảo ngươi đến sân bay, làm gì ăn mặc trang điểm lộng lẫy như vậy. . ."
Kiều Diệc: "Ờmmm..."
Vậy là hắn ăn mặc chỉnh tề đẹp đẽ một chút đến đón nàng, lại là sai sao.
"Ta như vậy chẳng lẽ không đẹp sao?"
"Đẹp thì có đẹp, nhưng mà là đẹp quá đi!!" Chu Tiểu Nghiên bực bội nói, ngươi xem hiện tại bọn họ đều đi ra, mà phía sau thế mà vẫn còn có người vụng trộm theo sau bọn họ. Có thể thấy Kiều Diệc chính là quá đẹp, đẹp đến mức quá đáng đi!
"Quá đẹp ngươi còn không vui à, chẳng lẽ ngươi mong bạn trai của ngươi không đẹp trai sao?"
"Hừ." Chu Tiểu Nghiên tiếp tục liếc Kiều Diệc, "Đi đâu cũng thả thính."
"Ta có đâu..." Kiều Diệc biểu thị hắn thật là oan uổng.
Hắn một người thanh tâm quả dục như vậy, đã độc thân bao nhiêu năm rồi, hiện tại cũng chỉ thích mỗi Chu Tiểu Nghiên, vừa nãy còn ở đây ngốc ngốc đợi nàng hai tiếng đồng hồ đó, sao lại biến thành người trăng hoa rồi?
Oan quá mà!!
"Chính là có đó. Thôi được rồi, nhanh lên đem hành lý ra xe đi thôi, sau đó chúng ta cũng nhanh lên rời khỏi đây đi."
"Nha. Ây da..." Kiều Diệc đột nhiên lại nhớ tới gì đó, "Này ngoài trời nắng vậy, ngươi có muốn bôi một ít kem chống nắng không?"
Nói xong, hắn thế mà từ trong túi áo, lấy ra một tuýp kem chống nắng.
Lần này đến lượt Chu Tiểu Nghiên giật mình. Hắn lấy đâu ra mấy thứ này vậy, còn chuẩn bị cả kem chống nắng cho con gái nữa chứ? Lợi hại thật.
"Tuýp kem chống nắng này ngươi lấy đâu ra vậy?"
"Mua chứ."
Chu Tiểu Nghiên biết, Kiều Diệc bình thường vốn là một người sạch sẽ hơi quá, nhưng cũng không thích chăm chút bản thân mình như vậy. Hắn sẽ dưỡng da, nhưng mà bảo hắn chuẩn bị kem chống nắng cho nữ sinh, thì đoán là hắn không nghĩ ra nổi đâu.
"Ngươi, mua,"
Chu Tiểu Nghiên nghi hoặc hỏi.
"Đúng vậy. Nhưng mà là Tiểu Mạc bảo ta mua đó. Nó khá rành mấy thứ này."
"Ừ ừ ừ ừ..."
Vậy thì tốt rồi, nghe như vậy, Chu Tiểu Nghiên lại tin tưởng một chút, Kiều Tử Mạc có lẽ là khá hiểu mấy thứ này, hơn nữa chắc bộ đồ hôm nay Kiều Diệc mặc cũng là Kiều Tử Mạc chuẩn bị cho hắn.
Dù sao Chu Tiểu Nghiên không tin, Kiều Diệc sẽ tự mình trang điểm ra cái bộ dạng này.
Mặc dù nói Kiều Diệc trước đây cũng là một thanh niên thời thượng, nhưng mà dù sao hắn ra ngoài đi làm cũng đã lâu rồi, hắn tốt nghiệp đại học sớm, mới tầm hai mươi tuổi đã trở về Kiều thị nắm quyền điều hành, từ lúc đó bắt đầu, hắn luôn cả ngày mặc mỗi vest công sở, còn cố tình giả bộ ra vẻ già dặn. Nên mấy thứ thời thượng này, kỳ thực đã sớm xa lạ với hắn rồi.
Không phải hắn không hiểu, mà là công việc và cuộc sống, đã khiến hắn quen với cuộc sống hiện tại rồi.
Nếu như không có Kiều Tử Mạc nhắc nhở, đoán chừng hắn cũng chẳng nghĩ ra chuyện gì để thay đổi đâu.
"Được rồi, giờ ta không cần, chúng ta vẫn nên mau lên xe đi."
So với việc lãng phí thời gian ở đây bôi bôi cái kem chống nắng, Chu Tiểu Nghiên cảm thấy mình vẫn nên mau chóng rời khỏi cái tầm mắt đang nhìn chằm chằm vào mình thì hơn. Dù sao cũng chỉ có vài phút thôi mà, nàng cũng không đến mức sợ rám da vậy đâu.
"Thôi được rồi." Kiều Diệc đành phải hậm hực cất kem chống nắng vào.
Hôm nay thật là xuất sư bất lợi mà, tỉ mỉ trang điểm lại bị Chu Tiểu Nghiên chê, đến cả kem chống nắng cũng bị nàng ghẻ lạnh.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận