Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 446: Ngươi nguyện ý cho ta một cơ hội sao (length: 3688)

Vương Tiểu Long lập tức nhạy cảm nhìn Nghiêm Du Thành một cái.
"Ngươi ích kỷ? Thành ca, ngươi đây là ý gì vậy?"
Nghiêm Du Thành cúi đầu cười yếu ớt một chút: "Được rồi, chuyện này nói ra rất dài dòng. Đến, ngồi xuống theo ta uống rượu đi."
"Thành ca, uống nhiều rượu không tốt. Ta nhớ ngươi không uống rượu mà."
"Ta biết. Thế nhưng có đôi khi uống say thật có thể giải quyết rất nhiều vấn đề. Yên tâm đi, có ngươi ở đây, ta không xảy ra chuyện được, đúng không?"
Vương Tiểu Long không tiếp tục nói gì nữa.
Mặc dù nói "Mượn rượu giải sầu càng sầu", thế nhưng người ai rồi cũng sẽ có lúc buồn lòng. Thành ca bộ dạng bây giờ, nếu hắn cảm thấy uống say sẽ dễ chịu hơn một chút, vậy cứ để hắn làm càn một hồi đi.
Dù sao có hắn bên cạnh hắn, hắn sẽ trông coi hắn, cũng sẽ chăm sóc hắn.
Chỉ mong ngày mai, Thành ca tỉnh lại có thể quên hết hôm nay không thoải mái, có thể một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới.
Về phần Tiểu Nặc bên kia...
Mặc dù hắn rất muốn Tiểu Nặc cùng Thành ca nhà hắn ở bên nhau, nhưng chuyện tình cảm không thể ép buộc. Chỉ là không biết, Tiểu Nặc và Thành ca trải qua chuyện này rồi, còn có thể làm bạn bè trở lại không?
—— Hàn Nặc khi về đến nhà đã hơn chín giờ đêm.
Nàng còn chưa hết kinh ngạc, vừa vào cửa đã thấy Lâm Việt cũng ngạc nhiên không kém.
"Tiểu Nặc, sao ngươi lại về?"
"Ta... Ta tan làm, nên liền về." Hàn Nặc nói chuyện có vẻ như đứa trẻ làm sai chuyện, né tránh càng làm Lâm Việt thêm nghi ngờ.
"Ồ. Ngươi một mình?" Theo quan sát của Lâm Việt, dường như không thấy Nghiêm Du Thành đâu.
"Ừm." Hàn Nặc lo lắng nhẹ gật đầu: "Vậy, Lâm Việt ca ca, ta về phòng trước nhé."
Nói xong, Hàn Nặc vội vàng lên lầu, rồi vào phòng, đóng sầm cửa lại.
Lâm Việt đứng dưới lầu nhìn theo bóng lưng Hàn Nặc, Tiểu Nặc sao hôm nay kỳ lạ thế. Chẳng lẽ nàng và Nghiêm Du Thành xảy ra chuyện gì, cãi nhau sao?
Nhưng buổi trưa thấy hai người họ vẫn ổn mà?
Ai, thôi vậy. Tình cảm của người khác hắn có tư cách gì xen vào chứ? Tiểu Nặc đã lớn rồi, nhiều chuyện cũng không còn muốn nói với hắn nữa.
Hàn Nặc về đến phòng liền nhốt mình lại.
Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, buổi sáng Nghiêm Du Thành tự nhiên mang nàng đi mộ của mẹ hắn, giờ nghĩ lại, hẳn là hắn có mục đích cả.
Buổi trưa Lâm Việt ca ca lại cùng Lý Tâm Nghi cùng lúc xuất hiện ở Kết Tử Nhan, rồi còn cùng nhau rời đi. Cả ngày hôm nay họ có phải đã ở cùng nhau không?
Còn có chuyện vừa rồi Nghiêm Du Thành thổ lộ.
Nàng không ngờ Nghiêm Du Thành lại thật sự thích nàng, lại còn thích từ lâu. Chuyện này đến quá đột ngột, nàng chưa kịp chuẩn bị gì cả.
Nàng hôm nay đột nhiên chạy khỏi Nghiêm Du Thành, cũng không biết hắn sẽ nghĩ gì về nàng.
Nếu Nghiêm Du Thành thật thích nàng, vậy hắn dạy nàng làm bánh kem, là vì thích nàng mới dạy sao? Vậy hắn cho phép nàng đến Kết Tử Nhan làm việc, cũng là vì thích nàng sao?
Hắn đưa nàng về nhà, đưa nàng xem phim, mời nàng ăn cơm, có phải tất cả đều vì hắn thích nàng không?
Hắn vì nàng bị thương, trên sân bóng rổ vì nàng mà cản bóng, chẳng lẽ tất cả chuyện này là do hắn thích nàng sao?
Vậy chẳng phải nàng đã vô tình làm phí tấm chân tình của người ta sao? Nhưng trước giờ nàng lại coi tất cả là lẽ đương nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận