Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1852: Cuối cùng một đêm 7 (length: 3811)

"Ta biết rồi. Hay là ngươi trực tiếp nói cho ta ngươi muốn cho ta cái gì đi, ta suy nghĩ thêm một chút có muốn nhận hay không."
"Ngươi..." Kiều Tử Mạc quả thực không thể tin vào tai mình.
Đây là Chu Tiểu Nghiên mà hắn trước đây vẫn nghĩ đến sao? Nàng trước kia cứ hễ nhìn thấy hắn là một bộ dáng vẻ chuột thấy mèo, làm gì cũng khúm núm, tuyệt đối không dám không nghe theo mệnh lệnh của hắn. Nhưng bây giờ thì sao, nàng lại dám ngay trước mặt hắn quang minh chính đại cãi lại hắn!
Quả nhiên là người mà Kiều Diệc thích, vẫn có chút tính cách đấy.
Chỉ là, Kiều Tử Mạc vốn dĩ đến để đưa ảnh chụp cho Chu Tiểu Nghiên, đương nhiên, trước đó hắn cũng không biết tâm ý của Chu Tiểu Nghiên, không biết nàng có muốn nhận tấm ảnh này hay không. Dù sao buổi trưa chụp ảnh chung lúc, nàng cũng không biểu hiện ra vẻ gì vui vẻ cho lắm. Kiều Tử Mạc đứng ở góc độ của Kiều Diệc, nhất định phải đem tấm ảnh chụp chung có Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên giao tận tay Chu Tiểu Nghiên, nhưng là trước khi hiểu được ý của nàng, chỉ có thể thử dò hỏi trước một chút. Cho nên hắn mới đi đường vòng một vòng lớn như vậy, không ngừng ám chỉ Chu Tiểu Nghiên, hy vọng nàng có thể tự mình nói ra là muốn tấm ảnh này.
Như vậy, Kiều Tử Mạc chẳng những có thể thuận lý thành chương đưa ảnh chụp đến tay Chu Tiểu Nghiên, hơn nữa còn có thể giúp Kiều Diệc xác nhận một chút, thật ra Chu Tiểu Nghiên không ghét chuyện bọn họ chụp ảnh chung.
Chỉ là hắn tốn nhiều công sức nửa ngày trời, kết quả Chu Tiểu Nghiên lại cứ như quên sạch chuyện đó vậy, điều này khiến Kiều Tử Mạc cảm thấy có chút buồn.
Mệt mỏi.
Ai... Cách an lợi này phải làm thế nào đây? Làm thế nào mới có thể an lợi thành công anh trai vừa đẹp trai vừa giàu có lại có tính cách hoàn mỹ không tì vết của hắn đây? Thật đau đầu.
"Được thôi. Ngươi đã không có gì muốn, vậy thì ta cũng không ép. Hợp tác vui vẻ, cám ơn ngươi những ngày này vì ta, vì Lâm thị, vì Kiều thị đã cố gắng, vất vả rồi! Buổi tối cùng đi nhà hàng Hàn Nặc ăn cơm đi, dù sao không phải ta mời khách. Thôi được rồi, cũng sắp đến giờ tan làm rồi, tự ngươi thu xếp một chút đi, ta cũng muốn về lại văn phòng của ta."
Kiều Tử Mạc nói xong liền đứng lên định đi, Chu Tiểu Nghiên còn đang ngẩn người ra, Kiều Tử Mạc mới đi được hai bước, đột nhiên dừng lại.
"Không đúng, đây là văn phòng của ta mà. Người nên đi phải là ngươi mới đúng!"
Hắn quá ngu rồi, phí hết nửa tiếng bọt mép không nói, còn khiến bản thân bị lẫn lộn.
Chu Tiểu Nghiên khẽ gật đầu, nàng đương nhiên biết đây là văn phòng của Kiều Tử Mạc, hơn nữa ngay từ đầu nàng chỉ là đưa đồ uống cho hắn mà thôi. Nàng cũng không hiểu Kiều Tử Mạc bị làm sao lại đòi về văn phòng của hắn, Chu Tiểu Nghiên từ đầu còn tưởng Kiều Tử Mạc muốn đi tìm Kiều Diệc, chỉ là nói lung tung thôi. Sau mới phát hiện ra là hắn tự quên mình đang ở đâu. Ha ha.
"Ừm, ta đi đây."
Chu Tiểu Nghiên cung kính chào tạm biệt Kiều Tử Mạc, đây coi như là kết thúc quãng thời gian ngắn làm trợ lý tạm thời của nàng đi.
Hợp tác vui vẻ.
Thật ra nàng cũng thật sự rất vui vẻ. Ngoại trừ ban đầu kinh ngạc và hơi không quen nên có chút căng thẳng ra, những ngày sau đó, nàng đều làm mọi chuyện thuận buồm xuôi gió. Bây giờ cuối cùng cũng đã đến lúc kết thúc, vậy mà nàng còn có chút không nỡ.
Bất quá, điều này không liên quan đến việc nàng có làm trợ lý của Kiều Tử Mạc nữa hay không, nàng không nỡ chỉ là một người khác mà thôi.
Không biết lần tiếp theo có cơ hội như thế sẽ là khi nào, không biết lần sau gặp lại, bọn họ có thay đổi gì không.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận