Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1269: Tên không có lương tâm 11 (length: 3916)

Chương 1269: Tên không có lương tâm 11
Có Hàn Nặc ở đây, Chu Tiểu Nghiên trong lòng hơi chút bình tĩnh lại.
Nàng tự mình cũng ngờ tới, e rằng Chu Đình Đình xuất hiện không phải ngẫu nhiên, mà là cha mẹ Kiều Diệc đã sớm quyết định việc này.
Thảo nào ngày đó mẹ Kiều Diệc cố ý xuất hiện ở nơi đó mời nàng cùng anh trai tới tham gia buổi tiệc tối này. Thì ra, tất cả mọi chuyện đều đã được lên kế hoạch rồi sao?
Nhưng mà... hà tất phải như vậy?
Nàng hiện tại với Kiều Diệc đã không có bất cứ quan hệ gì, Kiều Diệc cũng không hề có ý gì với nàng. Cho dù người nhà họ Kiều vẫn muốn ghép Kiều Diệc với Chu Đình Đình thành một đôi, cần gì phải cố ý gọi nàng đến chứng kiến?
Chẳng lẽ họ vẫn lo lắng nàng có mơ tưởng gì đến Kiều Diệc sao?
Đúng vậy, nàng là có mơ tưởng đến Kiều Diệc, nhưng mơ tưởng đó không có nghĩa là ham muốn, được không? Có thể là do cha mẹ Kiều Diệc chưa bao giờ biết nàng với Kiều Diệc căn bản ngay từ đầu chỉ là giả.
Có lẽ họ vẫn cho rằng nàng với Kiều Diệc tình cũ chưa dứt, coi là Kiều Diệc thật sự có ý với mình?
Ha ha...
Chu Tiểu Nghiên thật sự có chút dở khóc dở cười. Bất quá cách làm của cha mẹ Kiều Diệc đúng là đạt được mục đích, vì hiện tại nàng thật sự bị kích thích.
Đặc biệt là khi nàng tận mắt nhìn thấy Kiều Diệc mang nụ cười ôn hòa, đi theo cha của hắn cùng nhau hướng về Chu Đình Đình mà đi, nàng thừa nhận, nàng ghen, nàng ghen tị, thậm chí là thất vọng.
Bọn họ mới là một đôi xứng đôi nhất, dù là gia thế, hay ngoại hình, hay tất cả mọi thứ, đều tương xứng như vậy. Còn nàng... từ đầu đến cuối chỉ là một kẻ chỉ có thể trốn ở góc không liên quan.
Nàng được mời tới nơi này, nói là mời, nhưng thực ra lại giống như bố thí. Tên của nàng phía trước mãi mãi phải mang theo người khác, mặc kệ là tốt, là xấu. Con gái Chu Mịch, em gái Hàn Nặc, thậm chí là em gái Vu Hàn...
Trong mắt người khác, nàng chẳng qua chỉ là một thứ phụ thuộc, nàng có tư cách gì để thương tâm, để đau khổ, để chỉ trích tất cả những bất công này?
Đêm tối xuống, dù nơi này đèn đuốc sáng choang, Chu Tiểu Nghiên cũng vẫn chỉ muốn trốn ở trong góc. Đêm nay nàng không phải nhân vật chính, nàng lúc này chỉ mong người khác đều lãng quên mình.
Và rõ ràng, người khác cũng không có ý định đó.
Chu Đình Đình một đường được Kiều Diệc đưa vào cửa, mặc kệ Kiều Diệc có thích nàng hay không, hôm nay nàng đến nơi này là một vị khách quan trọng của nhà họ Kiều.
Chu Tiểu Nghiên chỉ lẳng lặng đi theo bên cạnh Hàn Nặc.
Buổi tiệc tối bắt đầu, mẹ Kiều Diệc lại dẫn Chu Đình Đình đến trước mặt Hàn Nặc và Chu Tiểu Nghiên.
"Đến, Đình Đình, ta giới thiệu cho con, đây là Hàn Nặc tỷ tỷ của con."
Hàn Nặc có chút ngơ ngác, nàng đột nhiên lần đầu tiên cảm thấy nàng không thể nhìn thấu người a di mà mình đã chung sống bao nhiêu năm. Bọn họ vẫn luôn đối đãi với nàng như con ruột, năm đó cũng đã giúp đỡ nàng rất nhiều, Hàn Nặc đối với bọn họ luôn kính trọng vô cùng. Nhưng hôm nay, bà lại biết rõ Tiểu Nghiên ở đây, vẫn mang theo Chu Đình Đình này xuất hiện.
Tâm tình của Hàn Nặc rất phức tạp.
"A, con biết." Chu Đình Đình vội vàng cười ngọt ngào với Hàn Nặc, "A di vẫn luôn nói nhà mình còn có người chị gái, chính là Hàn Nặc tỷ tỷ phải không? Ân, thật ra trước đây ở công ty, con với Hàn Nặc tỷ tỷ đã gặp nhau rồi!"
Câu nói này nghe thì không có gì, nhưng thực ra chứa đựng rất nhiều ý tứ.
Nhà mình?
Ý chính là nói nhà họ Chu và nhà họ Kiều cũng là người một nhà sao?
Hơn nữa Chu Tiểu Nghiên không hề hay biết, nghe em gái mình được Chu Đình Đình mở miệng gọi một tiếng tỷ tỷ, rất là bực bội.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận