Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2823: Ta không có như vậy thích ngươi 22 (length: 3774)

Hơn nữa Tiểu Bố Đinh lại không ngốc, nàng đương nhiên nhìn ra được, những điều này đều là Tạ Nguyên tỉ mỉ chuẩn bị qua. Nhưng là nàng cũng không thể chủ động đi cùng Tạ Nguyên nói những điều này, dù cho Tạ Nguyên những điều này cũng là vì nàng chuẩn bị, nàng cũng phải giả bộ như không nhìn ra.
"Ngươi bây giờ thích kiểu phong cách này sao?" Tiểu Bố Đinh cố ý hỏi.
"Thích chứ, nhưng quan trọng nhất là, đây là kiểu mà ngươi thích. Đúng không?" Tạ Nguyên bây giờ thấy Tiểu Bố Đinh đối với hắn đã bớt đề phòng, cho nên hắn lại bắt đầu thả thính.
"Đây là phòng của ngươi, ngươi bố trí thành cái gì cũng không liên quan đến ta."
"Sao lại không liên quan? Mặc dù hiện tại ngươi không ở đây, nhưng ta hy vọng ngươi ở bên trong. Dù cho nơi này không có ngươi, ta cũng muốn bố trí nơi này theo kiểu mà ngươi thích, để sẵn sàng."
"Hừ..."
Tiểu Bố Đinh tự nhiên là hiểu lời Tạ Nguyên nói ẩn ý bên trong, nhưng nàng lại không muốn đáp lời hắn.
"Tiểu Bố Đinh, ngươi thật sự ở cùng với tên Mao Thu Minh đó sao? Ngươi thật sự thích hắn sao?"
Quá lâu như vậy, Tạ Nguyên rốt cuộc coi như cắt vào vấn đề chính.
"Đúng vậy." Còn Tiểu Bố Đinh thì trả lời rất ngắn gọn, rất trực tiếp, bất quá nàng mặc dù trả lời rất bình tĩnh, nhưng kỳ thật trong lòng nàng lại có chút thấp thỏm và chột dạ, dù sao đây là nói dối mà. Bản thân nàng lại không giỏi nói dối.
"Nhưng sao ta thấy không giống?"
"Chỗ nào không giống, như thế nào không giống?" Tiểu Bố Đinh vừa căng thẳng, liền hỏi hai câu.
"Ngươi xem bộ dạng căng thẳng này của ngươi, cả phản ứng của ngươi nữa đều không giống."
"Ngươi..." Tiểu Bố Đinh sững sờ một chút, quả nhiên nàng không thích hợp nói dối trước mặt Tạ Nguyên, nhưng nàng vẫn muốn tiếp tục, nói dối tiếp, "Ngươi nói không giống thì không giống à? Ngươi đã bao lâu không thấy ta rồi, hiện tại ta không phải bộ dạng trước đây nữa."
"À, phải không? Nhưng lần trước ta bệnh nhập viện, ngươi cũng đâu có nói là đang cùng với hắn? Lúc đó ngươi còn đến chăm sóc ta đây, nếu ngươi cùng Mao Thu Minh ở cùng nhau, ngươi còn đến chăm sóc ta sao? Hắn sẽ không ghen sao? Có người đàn ông nào lại cho phép bạn gái mình đi chăm sóc người đàn ông khác chứ?"
"Ta... Lúc đó bọn ta còn chưa ở chung mà." Tiểu Bố Đinh vẫn cứ gượng ép giải thích.
"Ha ha, thật sao? Chẳng phải là vì ta, sợ ta quấn lấy ngươi nên mới dùng cách này, cố ý chọc tức ta đấy chứ?"
"Ngươi cảm thấy sao thì là vậy đi!"
Tiểu Bố Đinh cũng lười giải thích, vì nàng phát hiện nàng giải thích càng nhiều, ngược lại sẽ càng sai.
"Cho nên không phải rồi. Tiểu Bố Đinh, ngươi quả nhiên là đang gạt ta, ngươi căn bản không có ở cùng với Mao Thu Minh, ngươi cũng căn bản không thích hắn đúng không?"
"Nếu ta nói, chính vì ngươi, ta mới quyết định ở cùng với hắn thì sao? Kỳ thật trước đây, ta và hắn đúng là đang tiếp xúc, nhưng vẫn luôn chỉ coi nhau là bạn bè. Nhưng vì có liên quan đến ngươi, ta mới thấy hắn tốt, cảm thấy hắn hợp với ta hơn, ở bên cạnh hắn, ta cũng thấy vui vẻ và an tâm hơn, cho nên ta quyết định ở cùng với hắn, ngươi tin không?"
"Không tin. Ta không tin, ngươi có thể nhanh thích người khác như vậy, nếu ngươi đã biết thích hắn, chẳng phải đã sớm thích rồi sao?"
Tạ Nguyên vẫn rất kiên trì, bởi vì hắn vừa nghĩ đến trước đây Tiểu Bố Đinh vì hắn, nhiều năm như vậy đều không thích người khác, hắn cảm thấy hắn vẫn còn rất có cơ hội. Cho nên hắn không muốn từ bỏ.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận