Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 976: Phiên ngoại: Bạn cùng phòng mới (length: 3914)

Trương Thành vừa nói như thế, Tô Tiểu Bộ thật sự cảm giác nàng giống như nhặt được món hời vậy.
Thế nhưng lại nghĩ một chút, thiên hạ làm gì có chuyện ngon ăn như thế, đây nhất định là âm mưu!
"Thật xin lỗi, những việc này ta đều có thể tìm bất động sản."
"Ta sẽ còn nấu cơm! Hơn nữa ta nguyện ý trả gấp đôi tiền thuê nhà!" Trương Thành lại nhấn mạnh.
Lần này Tô Tiểu Bộ càng thêm không hiểu, hắn đây là vì cái gì? Nói không có âm mưu nàng đều không tin!
"Ngươi làm gì nhất định phải ở nơi này?"
Thành phố này có nhiều nhà cho thuê như vậy, hắn thật muốn tìm nhà trọ cũng không nhất định phải thuê chỗ của nàng. Hơn nữa phòng của nàng cũng không có gì tốt.
"Bởi vì ngươi là người quen mà. Ta thích ở cùng người quen hơn."
Lời giải thích của Trương Thành nghe cũng coi như hợp lý. Thế nhưng Tô Tiểu Bộ vẫn cảm thấy kỳ lạ?
"Ta muốn suy nghĩ một chút đã."
Tô Tiểu Bộ nghĩ, nếu không nàng tìm Hàn Nặc thương lượng trước đã. Dù sao Trương Thành là trợ lý của Lâm Việt, nếu hắn thật sự ở đây, cũng phải để Tiểu Nặc và Lâm Việt che chở nàng một chút mới được.
Ít nhất có bọn họ ở đây, Trương Thành nhất định không dám làm gì nàng.
"Vậy được. Ta đưa trước năm ngàn tiền đặt cọc. Yên tâm đi, ta không phải người xấu."
Không phải người xấu? Sao lời này nghe giống người xấu vậy?
Trương Thành nói xong, thật sự lấy ra một xấp tiền từ ví, xem ra đã sớm chuẩn bị, đặt lên bàn trà.
Tô Tiểu Bộ lập tức ngăn cản nói: "Không cần! Ta còn chưa nói muốn cho thuê, ngươi đưa tiền đặt cọc làm gì!"
"Để ở đây trước, như vậy ta mới an tâm. Để tránh ta vừa đi, ngươi lại cho người khác thuê mất!"
Tô Tiểu Bộ: "..."
Ý là... Nàng không thể cho người khác thuê nữa rồi sao?
Vậy nàng còn cân nhắc gì nữa!
Trương Thành, ngươi tên khốn, chẳng phải ỷ mình chức cao hơn ở công ty, chẳng lẽ muốn tùy ý bắt nạt nàng sao? Hừ! Nàng phải đi tìm Tiểu Nặc mách lẻo! Bảo Lâm Việt đuổi hắn đi!
Trương Thành lại uống một hớp nước, rồi đứng lên định ra cửa. Tô Tiểu Bộ cũng không giữ hắn lại.
Kết quả hắn còn chưa ra tới cửa, lại quay người trở lại.
"Chúng ta sao cũng coi như là bạn bè mà? Giao tình nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi không định mời ta một bữa cơm ở nhà sao?"
Tô Tiểu Bộ: "???"
Vì cái gì? Rốt cuộc bọn họ có giao tình gì chứ! Cũng không phải nàng chủ động mời hắn tới, tốt chứ?
Nhưng hắn là lãnh đạo trực tiếp của nàng mà!
Tô Tiểu Bộ âm thầm cắn răng, nhịn xuống.
"Nhưng nhà ta không có nguyên liệu nấu ăn, hay là ta mời ngươi đi ăn ở ngoài?"
Hừ, nàng làm sao có thể nấu cơm cho hắn ăn? Nàng lớn chừng này còn chưa từng nấu cơm cho người đàn ông nào ăn đâu!
"Không sao, không có nguyên liệu thì có thể ra ngoài mua mà. Dù sao còn sớm, ta đi với ngươi là được."
Tô Tiểu Bộ: "..."
Người ta đã nói đến nước này, nàng không có lý do gì từ chối nữa.
"Vậy cũng được." Giọng Tô Tiểu Bộ mang đầy sự khó chịu.
"Vậy thì đi thôi."
Bọn họ cũng không đi đâu xa, chỉ mua vài món ở khu chợ gần khu chung cư. Mà Tô Tiểu Bộ kinh ngạc phát hiện, Trương Thành đối với mọi thứ thế mà rất quen thuộc, còn hơn cả cô gái như nàng.
Trương Thành cười giải thích: "Thật ra bình thường ta đều tự nấu ăn, muốn ăn gì thì làm đó, ngon miệng hơn ở ngoài, lại còn sạch sẽ vệ sinh!"
"À."
Tô Tiểu Bộ bỗng hơi hổ thẹn, nói như vậy thì nàng đúng là rất lười. Thường xuyên tan làm về không gọi đồ ăn thì ăn mì tôm, trong tủ lạnh chẳng có rau quả tươi gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận