Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1153: Quá khứ 1 (length: 3988)

Chương 1153: Quá khứ 1
Phía bên kia, chờ Hàn Nặc cùng Lâm Việt đi qua, Vu Hàn mới rốt cục có cơ hội hỏi Chu Tiểu Nghiên hôm nay đến tột cùng đã xảy ra những gì.
Vì sao Tiểu Nghiên lại đột nhiên trở về, nàng lại làm sao gặp được tỷ tỷ, còn vì sao Kiều Diệc không cùng đi theo tới? Những điều này kỳ thực đều là Vu Hàn nghi hoặc.
Hắn hy vọng Chu Tiểu Nghiên có thể kể hết cho hắn biết, không vì cái gì khác, hắn chỉ muốn hiểu thêm một chút về quá khứ của nàng mà thôi, như vậy hắn mới có thể bảo vệ nàng thật tốt.
Nhưng nếu Tiểu Nghiên không muốn nói cho hắn biết, hắn cũng sẽ không hỏi nhiều.
"Sao hôm nay ngươi lại về sớm như vậy, Kiều Diệc đâu?"
Từ khi Tiểu Nghiên cùng Hàn Nặc, Lâm Việt trở về, ba người bọn họ đều rất ăn ý không ai đề cập tới Kiều Diệc, nhưng điều đó không có nghĩa là Vu Hàn sẽ bỏ qua vấn đề này.
"A, Kiều Diệc hắn à... Ta cũng không biết, chắc là đang ở nhà đi."
"Không biết? Hôm nay không phải ngươi cùng hắn về nhà sao?"
"Đúng vậy, nhưng chúng ta đâu biết tỷ tỷ Hàn Nặc và ca ca Lâm Việt hôm nay sẽ đến, cho nên kế hoạch ban đầu đã đổ bể..."
Chu Tiểu Nghiên đoán, nhìn dáng vẻ cha mẹ Kiều Diệc hôm nay, phỏng đoán sau khi bọn họ đi, ngày tháng của Kiều Diệc cũng không dễ chịu. Cũng không biết bây giờ hắn ở nhà thế nào, là sẽ giải thích với cha mẹ hắn hay là giấu diếm?
Dù sao mặc kệ thế nào, nàng cũng chỉ có thể chờ Kiều Diệc nói cho nàng kết quả cuối cùng, sau đó nàng sẽ nghe theo chỉ thị của hắn làm việc.
Nói như vậy, tựa như là có chút hèn mọn.
"Đúng rồi, tỷ tỷ ngươi... quen Kiều gia lắm sao? Nhà ngươi với nhà Kiều Diệc có cái gì giao hảo à? Hôm nay ta xem lúc các ngươi nhắc đến chuyện ở nhà Kiều gia, có vẻ kỳ lạ?"
Chu Tiểu Nghiên cúi đầu, trầm mặc một hồi: "Kỳ thực đây đều là chuyện từ rất lâu rồi. Năm ta mười bảy tuổi, cùng cha mẹ cùng nhau trở về nước, sau đó từ đó trở đi, ta mới biết được, thì ra ta còn có một tỷ tỷ... Nàng là con của cha ta với vợ trước..."
Chu Tiểu Nghiên từng chữ từng câu nói, thật ra nàng căn bản không muốn nhắc đến những chuyện này, bởi vì cứ nhắc lại một lần nàng sẽ lại nhớ đến những chuyện đã xảy ra mấy năm trước, và cả chuyện hơn hai mươi năm trước, cha nàng đã hại chết mẹ của Hàn Nặc tỷ tỷ và cả người nhà nàng, những chuyện cũ này luôn khiến Chu Tiểu Nghiên cảm thấy áy náy và bất an.
Rõ ràng những chuyện này đều không liên quan gì tới nàng, nhưng nàng lại không muốn thừa nhận, người gây ra tội ác tày trời kia lại chính là cha nàng.
Chu Tiểu Nghiên dùng rất lâu thời gian mới kể rõ cho Vu Hàn nghe sự tình năm đó, kể về mục đích cha nàng đưa cả nhà trở về nước, kể về ân oán giữa tỷ tỷ Hàn Nặc và nhà bọn họ, nên vì sao cho tới giờ nàng vẫn luôn trốn tránh tỷ tỷ Hàn Nặc.
Bởi vì giữa các nàng thật sự có quá nhiều quá khứ, nếu như ở cùng nhau, chỉ cần sơ sẩy một chút liền sẽ khiến người nhớ lại những chuyện không vui đã qua.
Mặc kệ thế nào, cha và mẹ nàng đã từng tổn thương tỷ tỷ Hàn Nặc, đây là sự thật.
Mặc kệ thế nào, cuối cùng cha nàng cũng vì tỷ tỷ Hàn Nặc mà vào ngục giam, đây cũng là sự thật.
Có một số việc, đã xảy ra thì là đã xảy ra, ngươi vĩnh viễn không cách nào coi như nó chưa từng xảy ra.
Đêm đó bốn năm trước, khi Chu Tiểu Nghiên phát hiện tỷ tỷ Hàn Nặc bị cha mình bắt cóc trở về ở căn phòng đối diện phòng nàng, nàng đã không tài nào tin được vào sự thật trước mắt.
Từ giây phút đó, giữa bọn họ đã có quá nhiều thứ không thể quay trở lại được nữa.
Giống như hôm nay, rõ ràng các nàng đều không hề trách cứ đối phương, nhưng khi ngồi xuống, cũng không có nhiều lời.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận