Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1403: Bí mật 17 (length: 3820)

Chương 1403: Bí mật 17
Kiều Diệc lập tức liếc Kiều Tử Mạc: "Ngươi im miệng thì không ai coi ngươi là người câm đâu."
Kiều Tử Mạc không chịu thua kém: "Ta vốn dĩ cũng đâu có bị câm. Vu Hàn ca, ngươi nói ta nói có đúng không?"
"Cái này thì..." Vu Hàn cười, hắn tự nhiên sẽ không như Kiều Diệc một câu dội thẳng vào mặt Kiều Tử Mạc, cho nên hắn chỉ khách khí đáp, "Thế nhưng ta đã có người mình thích rồi."
"Cái gì?" Kiều Diệc đột nhiên kinh ngạc nói, "Vu Hàn, ngươi có người thích, là ai, chuyện khi nào? Sao ta chưa từng nghe ngươi nhắc đến vậy?"
Kiều Tử Mạc ngơ ngác đứng bên cạnh nhìn.
"Ha ha..." Vu Hàn cười khổ một tiếng, "Cái này không nói cũng được."
"Sao ngươi có thể vậy, ta là anh em của ngươi, ngươi thích ai lẽ nào lại muốn giấu diếm ta sao?"
"Đương nhiên không phải. Chỉ là người ta thích là người ta không nên thích thôi, cho nên không nói cũng được."
Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc giờ càng thêm nghi hoặc.
"Ngươi còn chưa nói làm sao biết là người không thể nào? Nàng không thích ngươi sao? Không sao, ngươi nói ra đi chúng ta cùng nhau giúp ngươi nghĩ cách."
"Đúng đó, Vu Hàn ca, rốt cuộc là anh thích ai vậy?"
Được thôi, dù Kiều Tử Mạc và Vu Hàn không thân quen, nhưng hắn vẫn rất thích nghe chuyện bát quái, và vui vẻ nhọc lòng vào chuyện tình cảm của người khác.
Vu Hàn lúc này đột nhiên im lặng, mà thật ra trong lòng hắn đã sớm chuẩn bị sẵn. Hắn không phải vô tình nói ra chuyện mình thích người, cũng không phải vì vừa rồi bị Kiều Tử Mạc trêu chọc mà không thể không nói.
Mà là... khi Kiều Tử Mạc đột nhiên trêu hắn và Kiều Diệc, trong lòng hắn đột nhiên nảy ra một kế. Sao không thừa dịp cơ hội này, đánh cược một phen?
Dựa theo việc hắn chung sống với Kiều Diệc bao năm nay, và hiểu rõ Kiều Diệc, Vu Hàn muốn xem, Kiều Diệc rốt cuộc có xem trọng tình huynh đệ của bọn họ không.
"Chu Tiểu Nghiên." Vu Hàn sau khi trầm mặc một hồi, cuối cùng cũng bình tĩnh nói ra ba chữ này.
Sau đó hắn bình tĩnh nhìn phản ứng của Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc, nói chính xác hơn là hắn đang nhìn phản ứng của Kiều Diệc.
"Chu Tiểu Nghiên? Vu Hàn ca... anh và Chu Tiểu Nghiên không phải... ?" Nhưng người phản ứng nhanh hơn lại là Kiều Tử Mạc.
Hôm nay hắn vốn chỉ tới tìm hiểu quan hệ lén lút của Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên, thật không ngờ lại ngoài ý muốn nghe được một tin sốc như vậy!
Vu Hàn... và Chu Tiểu Nghiên...
Đây chính là chuyện hắn trước giờ chưa hề nghĩ đến.
Bọn họ không phải...
"Ngươi muốn nói ta và Tiểu Nghiên không phải anh em, vậy tại sao ta còn có thể thích nàng, đúng không?" Vu Hàn tiếp tục dùng giọng bất đắc dĩ, đầy chua xót nói.
Còn Kiều Diệc vẫn đứng bên cạnh không nói gì.
"Đúng, đúng vậy." Kiều Tử Mạc trầm thấp trả lời.
"Đúng vậy đó, ta cũng biết ta và nàng là anh em, ta không thể thích nàng được. Cho nên ta mới nói là không có khả năng đấy thôi."
Kiều Tử Mạc nghe được câu trả lời này, đột nhiên không biết nên nói gì.
Thực ra trên thế giới này có rất nhiều sự bất đắc dĩ, mỗi một đoạn tình cảm có lẽ đều ẩn chứa một câu chuyện xót xa. Có quá nhiều điều không thể và không làm được, khiến rất nhiều người buộc phải từ bỏ.
Vu Hàn không sai, yêu thích một người chưa bao giờ là sai. Chỉ là thế giới này luôn tồn tại quy tắc, hắn nhất định phải theo những ước định thế tục mà sống.
Vu Hàn ca thích Chu Tiểu Nghiên không sai, nhưng có lẽ thích em gái mình thì lại là sai.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận