Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2699: Tai nạn xe cộ 22 (length: 3857)

Giờ phút này thời gian còn sớm, xem như sáng sớm không khí tốt nhất thời điểm. Theo cửa ra vào đi ra, Chu Tiểu Nghiên bọn họ cũng nhìn thấy có rất nhiều lão gia gia cùng lão nãi nãi, chính cùng nhau vừa nói vừa cười hướng chợ thức ăn đi đến.
Thời gian này, là bọn họ đi mua đồ ăn.
Chu Tiểu Nghiên trước kia rất khó có thói quen như vậy, nàng phải đi làm, cho nên mua thức ăn đều là tan tầm mới có thể thuận tiện trên đường mua một chút. Giống như vậy sáng sớm liền dậy, cùng những gia gia nãi nãi, đám bà nội trợ cùng đi mua thức ăn, là nàng đến nhà Kiều chăm sóc Kiều Diệc lúc sau mới có.
Một hai lần, Chu Tiểu Nghiên chậm rãi quen biết những gia gia nãi nãi, đám a di.
Có đôi khi người khác cũng hay hỏi nàng, trong nhà có những ai, có phải hay không mua đồ ăn cho lão công ăn gì đó. Chu Tiểu Nghiên không cách nào phủ nhận, cũng không có cách nào giải thích, cho nên chỉ có thể chấp nhận.
Vậy mà hôm nay, Chu Tiểu Nghiên nắm (nhưng thật ra là đỡ, Kiều Diệc yêu cầu) Kiều Diệc đi ra tới, trên đường lại đụng phải những a di quen thuộc.
"Ôi chao, Tiểu Nghiên, đây là lão công ngươi à? Đẹp trai nha. Chẳng trách ngươi mỗi ngày dậy sớm đi mua đồ ăn về nấu cơm cho hắn. Thật hạnh phúc."
Chu Tiểu Nghiên rất xấu hổ, vụng trộm nhìn thoáng qua Kiều Diệc. Hắn chắc sẽ không cho rằng nàng ở bên ngoài nói lung tung về mối quan hệ của họ chứ?
Thiên địa lương tâm, nàng thật sự không nói với người khác gì cả.
"Không phải rồi, hắn là ta..."
Chu Tiểu Nghiên rất muốn giải thích, thế nhưng là dáng vẻ của nàng với Kiều Diệc bây giờ, nếu nàng nói nàng với Kiều Diệc không có chút quan hệ gì, người khác sẽ tin sao?
Nhưng lúc này, Kiều Diệc lại giành mở miệng trước.
"Bạn trai."
"Úi chà, hóa ra là bạn trai à. Ha ha ha ha..."
Những a di kia lập tức cười theo, "Tiểu Nghiên, bạn trai ngươi đẹp trai quá, với ngươi rất xứng đôi. Còn cùng ngươi đi mua đồ ăn nữa, thật là tâm lý."
Chu Tiểu Nghiên không biết tại sao Kiều Diệc lại trả lời như vậy, bất quá đã hắn nói vậy rồi, vậy thì coi như vậy đi, cũng miễn đi việc giải thích với mọi người.
Sau đó Chu Tiểu Nghiên dẫn Kiều Diệc, cùng mọi người hàn huyên vài câu, hai người mới chậm rãi đi về phía chợ gần nhất.
"Chu Tiểu Nghiên, ngươi còn nhớ rõ tết năm ngoái, có một lần ta cũng đi cùng ngươi mua đồ ăn như vậy không?"
Kiều Diệc đột nhiên hỏi.
Chu Tiểu Nghiên đương nhiên nhớ rõ, lần đó Kiều Diệc không hiểu sao xuất hiện ở cửa nhà nàng, sau đó còn mang theo một bó hoa tới, lúc đó nàng rất giật mình.
Vì Kiều Diệc chưa từng làm vậy.
Sau đó Kiều Diệc theo nàng đi chợ, còn cùng nàng mua đồ ăn, theo nàng cùng nhau về nhà họ Liễu. Đó là lần đầu tiên. A, đúng rồi, sau đó Kiều Diệc còn ở nhà nàng ăn chực một bữa cơm nữa.
"Đương nhiên nhớ rõ chứ, nhớ rõ ngươi mặt dày bao nhiêu!"
Lần đó, Chu Tiểu Nghiên nhớ rõ Kiều Diệc xuất hiện, hắn nói có chuyện muốn nói với nàng, nhưng đến lúc sau, hình như hắn lại chẳng nói với nàng gì.
Haizz, nàng cũng không hiểu.
Sau đó Vu Hàn trở về, nên Chu Tiểu Nghiên về sau vẫn luôn không biết, lần đó Kiều Diệc tìm nàng, là vì cái gì.
Sau đó nàng cùng Vu Hàn cùng rời B thành phố, liền càng không thể biết.
"Cái gì mặt dày chứ?" Kiều Diệc bất mãn nói, "Ta lúc đó tới tìm ngươi, là có việc đứng đắn muốn nói. Ngươi biết lúc đó ta muốn nói gì không?"
"Không biết. Ngươi muốn nói gì?"
"Thôi, chỗ này không thích hợp nói, để lần sau ta tìm cơ hội nói cho ngươi đi."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận