Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1668: Nếu như 3 (length: 3898)

Hàn Nặc cùng Chu Tiểu Nghiên vẫn luôn ở đó chờ đợi đến trưa, trong lúc Vu Hàn cũng không có gửi tin báo cho Chu Tiểu Nghiên là sẽ bị điện giật, cũng không nhắn tin, Chu Tiểu Nghiên đoán, hắn hẳn là còn chưa về nhà.
Quả nhiên, tiểu ca ca đang trốn tránh nàng, cho nên ngay cả cơm tối có lẽ cũng sẽ không về ăn.
Hắn sợ phải ở riêng với nàng đến thế sao, chẳng lẽ những lời nàng muốn nói thật sự đáng sợ đến vậy, tiểu ca ca một chút cũng không muốn nghe?
Đến giờ cơm tối, Hàn Nặc hỏi Chu Tiểu Nghiên có muốn cùng nàng ra ngoài ăn cơm không, hoặc là cùng nàng về nhà Lâm ăn cơm, Chu Tiểu Nghiên đều cự tuyệt, nàng vẫn quyết định về nhà, mặc kệ Vu Hàn có về hay không.
"Không cần, tỷ tỷ, ta cũng nên về nhà. Sáng sớm ta đã đi mua rất nhiều đồ ăn, ta muốn về nhà tự mình làm một bữa cơm."
"Thế nhưng Vu Hàn chẳng phải là không về sao?"
Nếu Vu Hàn không về ăn cơm, vậy Tiểu Nghiên vất vả làm một bữa cơm, chẳng phải đều lãng phí?
"Không sao. Mặc kệ tiểu ca ca có về ăn cơm tối hay không, ta vẫn sẽ làm."
"Ngươi... Hà tất phải thế chứ?"
Hàn Nặc không hiểu vì sao Chu Tiểu Nghiên muốn làm như vậy, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, Tiểu Nghiên làm vậy chắc có lý do của nàng, nàng không nên hỏi rõ làm gì, kẻo lại khiến Tiểu Nghiên ngại ngùng.
Quả nhiên, Chu Tiểu Nghiên không trả lời câu hỏi của Hàn Nặc, hai người ra cửa, tạm biệt nhau, ai về nhà nấy.
Sau khi Chu Tiểu Nghiên về đến nhà, Vu Hàn quả nhiên cũng chưa về, đương nhiên Vu Hàn cũng không nói cho nàng biết, khi nào hắn mới về.
Chu Tiểu Nghiên cũng không nghĩ nhiều, mà là về phòng thay đồ rồi ra rửa tay, chuẩn bị nấu cơm. Bữa cơm này không chỉ vì buổi sáng cô ra ngoài mua đồ ăn, mà vì cô cảm thấy đây vốn là việc cô đã lên kế hoạch rồi, không thể vì những chuyện bên ngoài thay đổi mà thay đổi quyết định của mình.
Cũng giống như, dù người khác không về, ngươi vẫn phải ăn cơm ngon vậy.
Cô sẽ làm tốt bữa cơm, cũng giống như ý nghĩ buổi sáng. Nếu tiểu ca ca về đúng giờ, vậy hai người sẽ cùng nhau ăn cơm, nếu tiểu ca ca không về, thì cô có thể một mình ăn.
Dù sao thì, cô không muốn Vu Hàn thấy cô kỳ lạ. Vốn dĩ đã mua xong đồ ăn, cuối cùng lại để đấy không làm, vậy tiểu ca ca chắc chắn sẽ biết, cô vì hắn mà làm vậy.
Như vậy tiểu ca ca chắc sẽ tự trách, không chừng còn đoán ra những suy nghĩ nhỏ của cô.
Đã quyết định sẽ suy nghĩ lại chuyện này, vậy cô càng nên làm mọi chuyện thật hoàn hảo mới đúng. Cô không thể để Vu Hàn thấy, vì hắn đột ngột rời đi, nên cô có chút cảm xúc.
Nếu tiểu ca ca đang trốn tránh nàng, nếu Vu Hàn không muốn đối mặt với vấn đề này, vậy cô sẽ học Vu Hàn, cứ coi như cái gì cũng không biết đi.
Sau đó Chu Tiểu Nghiên bỏ ra một tiếng đồng hồ, làm hết chỗ đồ ăn buổi sáng đã mua thành một bàn thịnh soạn. Cuối cùng cô mới nhắn tin cho Vu Hàn.
"Tiểu ca ca, anh khi nào về vậy, em nấu cơm xong rồi, đang ở nhà chờ anh nha."
Giọng điệu của nàng hoàn toàn không giống như có chuyện gì muốn nói với Vu Hàn, đương nhiên cũng không hề nghi ngờ cả ngày Vu Hàn đi đâu. Nàng chỉ muốn có hiệu quả như vậy, hy vọng tiểu ca ca đừng suy nghĩ nhiều nữa, cũng đừng trốn bên ngoài nữa.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận