Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 744: Nam thần công lược (length: 3680)

"Sao vậy, Tiểu Nặc?" Lâm Việt thấy Hàn Nặc đột nhiên sững sờ ở đó, nên hỏi.
"Ta quên một chuyện quan trọng rồi." Hàn Nặc ngơ ngác ở chỗ này.
"Chuyện gì?"
Hàn Nặc lấy từ trong túi ra chiếc hộp một cách cẩn thận, món quà này nói ít cũng đáng hơn trăm vạn, nàng không thể làm hỏng được.
"Đây là trưa nay mụ của Kiều Tử Mạc đưa cho ta làm quà gặp mặt, ta vốn định vừa ra khỏi đó liền trả cho Kiều Tử Mạc."
Kết quả bởi vì cùng Kiều Tử Mạc bàn chuyện gặp mặt gia trưởng hai bên, nàng thế mà lại quên mất chuyện quan trọng như vậy!
Lâm Việt thấy hộp Hàn Nặc đưa qua cũng lập tức kinh ngạc, còn chưa mở ra, hắn đã thấy từ bao bì tinh xảo bên ngoài, đây là một món trang sức rất đáng tiền.
Quả nhiên, mở ra ra thì là một chiếc vòng tay làm bằng ngọc Thiên Sơn thượng hạng, cả về chế tác lẫn màu sắc đều là cực phẩm trong ngọc.
Trong lòng Lâm Việt bỗng nhói lên một chút, hắn biết cha mẹ Kiều gia là thật lòng, hơn nữa lần đầu gặp mặt đã đưa Tiểu Nặc món quà trân quý như vậy.
Lòng Lâm Việt không khỏi dâng lên chút chua xót.
"Ba mẹ hắn thật thích ngươi nhỉ?"
"Hả?" Lâm Việt ca ca đang nói cái gì vậy, chẳng lẽ hắn không biết nàng với Kiều Tử Mạc căn bản chỉ là giả sao?
"Ôi, Lâm Việt ca ca, anh nghĩ nhiều rồi. Ba mẹ Kiều Tử Mạc chẳng qua chỉ muốn có con dâu thôi, em đoán dù Kiều Tử Mạc mang ai về họ cũng sẽ vui mừng thôi!"
"Ừ."
"Em nói thật đó, Lâm Việt ca ca. Chờ anh gặp mẹ Kiều Tử Mạc sẽ hiểu, trong mắt bà bây giờ chắc chỉ có kết hôn, kết hôn hai chữ này. Không phải sao, hôm nay bà còn nói muốn hẹn thời gian gặp mặt với ba nuôi mẹ nuôi nữa, em đang lo chuyện này đây!"
Hàn Nặc không nhịn được bắt đầu than phiền với Lâm Việt, phải nhanh nhờ Lâm Việt ca ca giúp cô nghĩ cách, rốt cuộc nên nói chuyện này với ba nuôi mẹ nuôi như thế nào, và rốt cuộc phải đối phó với cha mẹ Kiều Tử Mạc chỉ muốn ôm cháu nội như thế nào.
"Bọn họ muốn gặp cha mẹ?" Lâm Việt cũng hơi kinh ngạc, chuyện này thật rồi sao?
Không những có quà gặp mặt, tiếp đó còn muốn gặp mặt gia trưởng, vậy tiếp nữa chẳng phải sẽ nói đến chuyện cưới hỏi sao?
"Ừm..." Hàn Nặc chu môi lên, trông rất phiền não, "Anh mau giúp em nghĩ cách đi, mẹ nuôi và ba nuôi còn không biết chuyện em và Kiều Tử Mạc giả vờ làm người yêu đâu. Nếu họ biết Lâm thị hợp tác với Kiều thị, là do em giả làm bạn gái của người ta mà có được, nhất định họ sẽ không đồng ý!"
"Nhưng mà giờ không nói cũng phải nói thôi, em có cách nào khác không?"
"Không có."
"Tiểu Nặc, hay em bảo Kiều Tử Mạc nói rõ mọi chuyện với ba mẹ hắn đi, cứ nói dối thế này cũng không phải là cách hay."
"Em cũng muốn vậy, nhưng Kiều Tử Mạc sống chết không chịu, hơn nữa còn nói bảo em nhẫn nại thêm, chỉ cần chuyện hợp tác của hai nhà đi vào quỹ đạo, hắn sẽ lập tức nói thật với ba mẹ."
"Cái này..."
Lâm Việt cũng có chút khó xử, dù sao đây là chuyện của Tiểu Nặc với Kiều Tử Mạc, mặc dù hắn không muốn Tiểu Nặc tiếp tục giả vờ làm người yêu với Kiều Tử Mạc, nhưng dù gì thì đây cũng chỉ là lòng riêng của hắn.
"Thôi được rồi, đợi mẹ về rồi em hỏi lại mẹ vậy. Lâm Việt ca ca, mau đi ăn cơm đi, em đói rồi."
Vẫn là cứ ăn no đã, rồi nghĩ những chuyện khác sau. Với lại đợi tối đến gặp Kiều Tử Mạc cô nhất định phải trả chiếc vòng tay đó cho hắn.
Lâm Việt cũng không nói gì thêm, ngoan ngoãn đi vào bếp trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận