Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3762: Khai giảng 29 (length: 3786)

"Ta có hề khoa trương đâu. Ta như vậy rất bình thường được không? Ngươi thấy nữ thần của ngươi, ngươi sẽ không kích động sao? Thần thế nhưng là nam thần của ta nhiều năm rồi. Cùng nam thần gặp mặt ăn cơm, muốn cái Wechat, làm sao vậy"
| "Ta mặc kệ nha. Tần Thiên ca ca, ngươi nhất định phải giúp ta! !"
Quách Diệc Cẩm vừa nói vừa nói, còn bắt đầu làm nũng.
"Được rồi, được rồi. Ta giúp ngươi muốn còn không được sao"
"Cám ơn, Tần Thiên ca ca! !"
Quách Diệc Cẩm hiện tại cố ý trước mặt Tần Thiên cường điệu, nàng có bao nhiêu yêu thích Giang Thần, kỳ thật chính là muốn che giấu, nàng bắt đầu bị Tần Thiên phát hiện bí mật trong điện thoại của nàng.
Sau đó, Quách Diệc Cẩm vốn chỉ muốn tùy tiện mặc một bộ quần áo, liền cùng Tần Thiên đi ra ngoài. Kết quả cuối cùng, nàng lại bắt đầu tỉ mỉ trang điểm.
Ở trường học bên này, quần áo của Quách Diệc Cẩm tự nhiên không có nhiều như ở nhà. Nhưng cũng không ít. Thỉnh thoảng trường học có vũ hội gì đó, nàng cũng chuẩn bị cho mình lễ phục rất đẹp.
Quách Diệc Cẩm bởi vì vẫn nhớ lần trước Tần Thiên nói nàng như con nít, cho nên hôm nay nàng chọn quần áo cho mình, liền cố ý lựa chọn phong cách tương đối thành thục, chính là phong cách mà lần trước Tần Thiên không muốn nàng thử lại.
Đương nhiên rồi, quần áo hôm nay của Quách Diệc Cẩm, tuy thành thục, gợi cảm, nhưng lại ẩn chút thanh thuần.
"Ngươi... Hôm nay muốn mặc thành như vậy sao"
Lúc Quách Diệc Cẩm từ phòng thử đồ đi ra, Tần Thiên nhìn nàng, ánh mắt có chút khó tin.
"Sao vậy? Không đẹp sao?"
Quách Diệc Cẩm hỏi.
Hơn nữa hôm nay Quách Diệc Cẩm còn cố ý trang điểm rất tinh xảo. Dù bình thường, Quách Diệc Cẩm cũng sẽ trang điểm nhẹ, nhưng đó chỉ là trang điểm hằng ngày. Cũng không có tỉ mỉ đến thế này.
Có thể nói là hiện tại trang điểm của nàng là thực dụng tâm.
"Cũng được."
Tần Thiên cố ý nói giọng chua chát. Không phải không đẹp, là quá đẹp ấy chứ. Hiện tại hắn giống như cuối cùng cũng phát hiện, tiểu muội muội ngày xưa đi theo sau hắn, thật sự đã trưởng thành.
Hơn nữa rất đẹp.
Ai.
Hắn đang nghĩ cái gì vậy chứ.
Tần Thiên cùng Giang Thần bọn họ hẹn địa điểm, cách chỗ này còn một đoạn. Buổi chiều Giang Thần, có một hoạt động gặp gỡ người hâm mộ ở thành phố này. Vốn Tần Thiên hỏi Quách Diệc Cẩm có muốn đi xem không, nhưng Quách Diệc Cẩm cự tuyệt.
"Buổi tối ta sẽ tận mắt nhìn thấy Giang Thần ở cự ly gần rồi, cho nên sao ta phải đi nơi đông người như vậy để nhìn gáy người khác vào buổi chiều chứ."
Nhưng mà thật ra, Quách Diệc Cẩm cảm thấy, đã có Tần Thiên ở đây rồi, nàng sao còn chạy đi xem cảnh chen chúc người đâu?
Hơn nữa nếu hắn muốn đi thì Tần Thiên ca ca chẳng phải sẽ phải ở lại đợi cùng hắn cả buổi chiều sao. Không được, ngốc quá đi. Với cả Quách Diệc Cẩm cũng không muốn để Tần Thiên làm chuyện như vậy.
Giang Thần đặt một phòng rất lớn ở một khách sạn lớn, nhưng người tới cũng không nhiều. Ngoài Giang Thần ra, còn có một người cũng là bạn bè của họ, nghe nói năm đó cũng cùng tham gia thi đấu.
Người kia, hiện tại đang ở thành phố này sinh sống.
Lúc Quách Diệc Cẩm và Tần Thiên đến thì những người khác đều đã đến.
Quả thực đây là lần đầu tiên Quách Diệc Cẩm tận mắt nhìn thần tượng của nàng ở khoảng cách gần. Mặc dù không có kích động lắm, nhưng chung quy vẫn cảm thấy hơi vui.
Cho nên lúc nhìn thấy Giang Thần, nàng vậy mà còn có chút khẩn trương.
( hết chương ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận