Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2936: Trở về 15 (length: 3479)

"Ngươi không biết sao?" Vu Hàn rốt cuộc ngẩng đầu hỏi lại, "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không trở về đây?"
"Nơi này là nhà ta, ta đương nhiên sẽ trở lại chứ."
"Nha. Được rồi, uống trà đi, mới vừa pha xong, trà này là ba ta cố ý lấy ra, trà mới năm nay."
"Hảo."
Thế là Vu Hàn đưa trà cho Chu Tiểu Nghiên uống, Chu Tiểu Nghiên cũng ngoan ngoãn nhận lấy uống, hai người cũng không có nói chuyện gì thêm. Cũng may, không bao lâu, ba Vu liền ra nói cho bọn họ, có thể chuẩn bị ăn cơm.
Chu Tiểu Nghiên lập tức như được giải thoát, từ chỗ ngồi đứng lên, sau đó vô cùng chủ động nói: "Vậy ta đi chuẩn bị bát đũa nhé, chú."
"Tốt." Ba Vu cười nói.
Đến lúc ăn cơm, ba Vu mới bắt đầu hỏi Chu Tiểu Nghiên, nàng về lúc nào.
"Hôm qua." Chu Tiểu Nghiên trả lời.
"Nha. Đã về rồi, sao không về nhà ở? Vậy bây giờ con ở đâu?"
Quả nhiên, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, cái gì nên hỏi rồi cũng sẽ bị hỏi, cái gì nên trả lời thì phải trả lời.
"Con... Con tự tìm phòng ở bên ngoài, cho nên con tạm thời ở bên ngoài. Con..." Chu Tiểu Nghiên lúng túng một hồi, cố gắng sắp xếp ngôn từ, "Con... Con lần này về, hy vọng có thể tự mình ở, ừm, như vậy cũng có nhiều không gian hơn, có thể trưởng thành hơn."
Chu Tiểu Nghiên vốn định về để thẳng thắn với ba chuyện nàng và Kiều Diệc đang hẹn hò, nhưng bây giờ có Vu Hàn ở trước mặt, nàng lại không biết nói sao.
Rốt cuộc nên mở miệng thế nào đây.
Cũng may ba cũng không hỏi Chu Tiểu Nghiên thế nào, đã nàng nói vì sao muốn ở bên ngoài, vậy thì cứ tin lời nàng đi, ba Vu chắc chắn cũng biết, Chu Tiểu Nghiên có chuyện không muốn nói trước mặt Vu Hàn, nên mới trả lời ấp úng như vậy.
"Vậy cũng được. Con muốn ở ngoài cũng được, con gái lớn rồi mà, luôn cần chút không gian riêng. Nhưng Tiểu Nghiên à, giờ đã về rồi, hơn nữa cũng không xa, vậy thì thường xuyên về nhà nhé, về ăn cơm với chú cũng tốt."
"Vâng, tốt."
Chu Tiểu Nghiên rất vui vẻ đáp.
Xem ra mâu thuẫn giữa nàng và Vu Hàn, cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của nàng với chú Vu, chú vẫn rất chào đón nàng, cũng không phải vì nàng với Kiều Diệc mà không ở cùng Vu Hàn, liền không nhận nàng làm con gái.
"Còn một việc nữa. Tiểu Nghiên, mấy ngày nữa là tết thanh minh, chú định đi thăm mẹ con, con đến lúc đó cũng đi nhé?"
"Đương nhiên." Chu Tiểu Nghiên trả lời.
Nàng vội vàng trở về vào lúc này, thật ra chẳng phải cũng vì muốn nhân dịp này, trở về thăm ba mẹ đã khuất sao?
"Vậy tốt, đến lúc đó chúng ta cùng đi."
"Vâng, tốt."
Ăn cơm xong, Vu Hàn tự mình chủ động đi rửa bát, sau đó Chu Tiểu Nghiên cuối cùng cũng có không gian ở riêng với chú Vu. Lúc này, ba Vu mới lên tiếng hỏi Chu Tiểu Nghiên.
"Tiểu Nghiên, nghe nói con đang yêu đương, phải không? Không phải chú nhiều chuyện nhé, mà là Vu Hàn nó nói cho chú biết. Mấy ngày trước, nó một mình về, mà con thì chưa về, con biết đấy, chuyện này vốn đã rất kỳ lạ rồi, cho nên chú mới hỏi nó. Sau đó mới biết một ít chuyện giữa các con. Tất nhiên, chú cũng không nhất định muốn con và Vu Hàn ở bên nhau, bây giờ hai đứa đang cãi nhau, chú cũng biết."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận