Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 960: Mang thai (length: 3688)

Hàn Nặc nhìn về phía Lâm Việt.
Từ trước khi bỏ phiếu, Hàn Nặc đã nói với Lâm Việt, muốn Lâm Việt đứng về phía nàng, nếu không nàng sẽ không thèm để ý đến hắn nữa.
Vì vậy, hiện tại Lâm Việt tuy có chút do dự, thật ra hắn cũng hy vọng Tiểu Nặc có thể chăm sóc tốt cho bản thân, dù sao hiện tại đang là thời kỳ nhạy cảm. Nhưng hắn cũng không muốn thấy Tiểu Nặc không vui.
Chuyện này thật khiến hắn khó xử.
Hiện tại cha mẹ đang nhìn hắn, Tiểu Nặc cũng đang nhìn hắn, dù sao lá phiếu của hắn rất quan trọng. Với tư cách là chồng của Tiểu Nặc, quyết định của hắn tự thân đã rất quan trọng.
"Ta..."
Lâm Việt do dự một chút: "Ta đồng ý để Tiểu Nặc đi công ty, nếu như nàng thật sự muốn đi. Yên tâm đi cha mẹ, có ta ở đây, ta sẽ chăm sóc nàng thật tốt, cũng sẽ không để nàng mệt."
"A! Anh Lâm Việt, anh tốt nhất!" Hàn Nặc ngẩng đầu lên, hôn một cái lên má Lâm Việt.
"Cha, mẹ, hai người xem anh Lâm Việt cũng đồng ý rồi, vậy cho con theo anh Lâm Việt đi làm đi. Con đảm bảo sẽ ngoan ngoãn, không chạy lung tung, cũng không ăn bậy đồ, được không?"
"Lâm Việt à, con thật sự quyết định để Tiểu Nặc đi làm sao?"
"Vâng, mẹ. Con nghĩ rồi, hai người cũng đừng quá lo lắng. Tiểu Nặc cũng trưởng thành rồi, nàng làm trợ lý của con cũng có thể tự mình gánh vác một phần, đừng xem nàng như con nít nữa. Con sẽ bảo vệ tốt cho nàng."
Lâm Việt nói xong, nhìn về phía Tiểu Nặc, cả hai nhìn nhau cười.
"Haizz, thôi được rồi." Diệp Tuyết thở dài, "Tiểu Nặc con phải nhớ kỹ nghe lời đấy, tuyệt đối không được làm mệt bản thân. Công việc muốn làm thì làm, không muốn làm thì thôi. Lúc nào muốn nghỉ thì về nhà, được không?"
"Vâng ạ."
"Đúng rồi, bữa trưa của con và Lâm Việt, mẹ sẽ làm ở nhà rồi mang đến cho hai đứa."
"Không cần đâu mẹ. Phiền phức quá ạ, công ty cách nhà cũng xa, mẹ chạy đi chạy lại cũng mệt. Với cả bây giờ bữa trưa của con với Lâm Việt ăn cũng rất ổn rồi."
"Vậy cứ quyết định thế đi!" Diệp Tuyết cuối cùng cũng lấy ra chút uy nghiêm, "Nếu con không đồng ý, thì cứ ở nhà đi là được!"
"Con đồng ý!" Hàn Nặc lập tức thỏa hiệp.
Sau đó thì sao, bắt đầu từ ngày thứ hai, Tô Tiểu Bộ không chỉ kinh ngạc khi thấy Tiểu Nặc đã lâu không đi làm lại quay trở lại, mà còn mỗi ngày đến ngược đãi thân thể của cô, ngược đãi cả dạ dày cô nữa.
Từ ngày Hàn Nặc trở lại, bọn họ Rừng boss, dường như không rời Hàn Nặc nửa bước. Có đôi khi nàng đi vệ sinh, Rừng boss cũng sẽ đứng ở ngoài cửa, thật sự là làm lóa mắt bọn cẩu độc thân.
Hơn nữa, chủ tịch phu nhân cũng đúng giờ mỗi buổi trưa đến, mang rất nhiều đồ ăn ngon cho Hàn Nặc, ân cần hỏi han, khiến Tô Tiểu Bộ không ngừng ghen tị.
Tô Tiểu Bộ mấy lần cũng không nhịn được nói với Hàn Nặc: "Tiểu Nặc thân yêu ơi, lần này cậu trở về thật sự là không phải về để ngược cẩu đó chứ? Tớ ngày nào cũng thấy hai người tú ân ái qua lại, sắp ghen tị đến chết rồi."
"Cậu ghen tị gì chứ, cậu không phải có Tạ Nguyên rồi sao?"
"Haizz, cậu không hiểu đâu."
Sắc mặt của Tô Tiểu Bộ trở nên hơi u ám, Hàn Nặc cảm giác được, Tiểu Bố Đinh gần đây dường như có tâm sự.
Lại sắp đến thời gian tốt nghiệp, Hàn Nặc biết, chẳng mấy chốc Tạ Nguyên và Kiều Tử Mạc sẽ tốt nghiệp. Kiều Tử Mạc trước đó có nói, sau khi tốt nghiệp anh muốn đi du học ở nước ngoài, vậy Tạ Nguyên thì sao?
Hàn Nặc không biết rõ lắm, tâm sự gần đây của Tiểu Bố Đinh, rốt cuộc có liên quan đến chuyện này không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận