Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 909: Kết hôn (length: 3874)

Thật xin lỗi, tỷ tỷ.
Thật xin lỗi, tỷ tỷ, tha thứ nàng cuối cùng vẫn là chỉ có thể lựa chọn trốn tránh.
Chu Tiểu Nghiên tránh ánh mắt của Hàn Nặc, làm bộ không trông thấy Hàn Nặc, cúi đầu xuống tiếp tục xem sách của nàng.
Hàn Nặc nhìn dáng vẻ của Chu Tiểu Nghiên, khóe miệng nở một nụ cười lạnh.
Ha ha...
Quả nhiên vẫn là nàng suy nghĩ nhiều quá. Con gái của Chu Mịch mãi mãi cũng là con gái của Chu Mịch, nàng làm sao có thể trông cậy vào Chu Tiểu Nghiên thật sự không giống Chu Mịch!
Lâm Việt chú ý đến ánh mắt của Hàn Nặc, nhìn theo vừa nhìn, cũng phát hiện ra bóng dáng của Chu Tiểu Nghiên.
"Tiểu Nặc, đó không phải là Chu Tiểu Nghiên sao? Sao nàng lại ở chỗ này?"
"Ai mà biết được?" Giọng điệu của Hàn Nặc không được thân mật cho lắm.
Có lẽ là trước kia Hàn Nặc vừa mới buông lỏng cảnh giác với Chu Tiểu Nghiên, nên hiện tại mới đặc biệt để ý. Nàng cũng không biết nàng sao vậy, không phải đã nói con gái nhà họ Chu với nàng không có bất cứ quan hệ nào sao?
Trong ánh mắt chăm chú của bọn họ, Chu Tiểu Nghiên vội vàng thu dọn đồ đạc, sau đó rời khỏi quán cà phê.
Lâm Việt nhíu mày: "Tiểu Nặc, ngươi có cảm thấy hôm nay Chu Tiểu Nghiên có hơi kỳ lạ không?"
"A... Kỳ lạ chỗ nào? Đây không phải là cuộc sống bình thường của người ta sao? Uống chút cà phê, xem sách, không biết thoải mái cỡ nào đâu!" Hàn Nặc không nhịn được châm chọc.
"Ta không nói cái này. Ngươi có thấy hôm nay nàng cố tình trốn tránh ngươi không. Nàng trước đây không phải như vậy."
"Vậy thì sao?"
"Ta thấy nàng như biết chuyện gì, nhưng lại không muốn nói cho chúng ta biết."
Hàn Nặc: "???"
"Nàng là con gái của Chu Mịch, biết nhiều chuyện hơn chúng ta là đương nhiên! Hơn nữa nàng không muốn nói cho chúng ta biết, không phải rất rõ ràng rồi sao?"
"Ta không có ý đó." Lâm Việt giải thích, "Trước đây mỗi lần nhìn thấy ngươi nàng đều rất nhiệt tình, lần trước ngươi bị Chu Mịch bắt đi, cũng là nàng liều mình chạy đến tìm Kiều Diệc, sau đó dẫn người đi cứu ngươi. Ngay cả cha nàng bị cảnh sát bắt đi, nàng bị ép phải rời khỏi thành phố A, không phải cũng đến tạm biệt ngươi sao? Nhưng lần này, nàng lại có vẻ sợ nhìn thấy ngươi."
"Có gì kỳ lạ đâu. Bây giờ quan hệ của ta và nàng không giống. Trước đây nàng thấy ta là tỷ tỷ nên cảm thấy mới mẻ, còn bây giờ ta và Chu Mịch ở thế đối lập, không phải hắn chết thì là ta vong. Ngươi cho rằng Chu Tiểu Nghiên sẽ đứng về bên ai? Nàng tự nhiên là đứng về phía Chu Mịch rồi!"
"Ừm, có lẽ vậy." Lâm Việt cười trừ, nhìn ra được, Tiểu Nặc hiện tại dường như có chút không vui vì thái độ của Chu Tiểu Nghiên hôm nay đối với nàng, nên Lâm Việt cũng không muốn nói thêm nữa.
Vốn dĩ Chu Tiểu Nghiên cũng chỉ là người không liên quan gì đến bọn họ, dù cho nàng có biết chút chuyện, mà không muốn nói cho bọn họ, thì bọn họ biết làm sao đây?
Chỉ đơn giản là thêm phiền não mà thôi.
--- Cùng ngày, Hàn Nặc cùng Lâm Việt, Diệp Tuyết về nhà, lại phát hiện Kiều Tử Mạc đang tràn đầy hứng khởi chỉ đạo những người giúp việc trong nhà hắn bài trí cái sân vườn lớn của nhà hắn.
Hàn Nặc hỏi hắn: "Ngươi đang làm gì đó, muốn kết hôn à?"
"Ta đang bài trí sân bãi tiệc sinh nhật cho ngươi đấy, ngươi xem, có đẹp không?"
Hàn Nặc ngạc nhiên, nhớ đến trước đó mẹ nuôi nói với nàng, mẹ Kiều Tử Mạc muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho nàng, vội vàng từ chối: "Không cần phiền phức như vậy đâu, ta bây giờ nào có rảnh mà tổ chức sinh nhật gì chứ."
"Đâu có chuyện không rảnh? Hàn Nặc, ngươi cũng đừng vì Chu Mịch mà khiến mình tiêu cực như vậy, phải vui vẻ lên, biết không? Ta vẫn thích dáng vẻ ngươi cười hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận