Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3840: Hợp tác khúc 27 (length: 3760)

Lúc hắn trở lại, Giang Thần vẫn như cũ ngồi ở chỗ đó, đang ngẩn người.
"Thần ca, ngươi chờ ta mười phút đồng hồ."
"Ngươi muốn làm gì vậy?"
Giang Thần không khỏi cảm thấy buồn cười. Tiểu trợ lý này của hắn, lúc trước tốt nghiệp đại học liền bắt đầu đi theo hắn. Mặc dù thời gian cũng không tính là quá lâu, đến hiện tại cũng mới 3 năm mà thôi.
Nhưng là người thật rất ngoan, rất nghe lời. Bình thường cũng sẽ không đi gây sự gì, lúc làm việc thì chính là thành thành thật thật.
Thật ra trong đoàn làm phim người rất nhiều, cũng rất tạp. Rất nhiều người sẽ ở đó kết giao bạn bè, cùng đi chơi các thứ. Nhưng mà trợ lý của hắn thì lại không.
Ban ngày đi theo hắn đi làm việc, buổi tối trở về, chăm sóc tốt cho hắn xong, liền ngoan ngoãn đi về nghỉ.
Hắn giống như không có hoạt động giải trí nào khác.
Giang Thần trước kia còn nói đùa nói: "Ôi chao, ngươi cũng không còn nhỏ nữa, hay là để ta giới thiệu bạn gái cho ngươi đi"
Nhưng lại bị tiểu trợ lý của hắn kiên quyết cự tuyệt.
"Ta mới không muốn đâu."
"Làm gì? Ngươi tuổi cũng không nhỏ rồi. Tại sao không quen bạn gái? Hôm trước ta còn thấy có cô gái muốn xin Wechat của ngươi đấy, sao ngươi không cho người ta?"
Nói thật, tiểu trợ lý của Giang Thần này, lớn lên cũng coi như thanh tú.
Nếu đi làm diễn viên nhỏ gì đó, cũng được. Chỉ là hắn giống như không có hứng thú về phương diện này.
"Thần ca, ngươi chẳng phải cũng không có bạn gái sao? Tuổi chúng ta đâu có chênh lệch nhiều. Ngươi còn không có thì vì sao ta phải tìm chứ."
"Ta thì khác chứ. Ta là do công việc bắt buộc, làm nghệ sĩ thần tượng, sao có thể tùy tiện yêu đương được. Nhưng ngươi thì tự do mà."
"Tự do thì có thể tùy tiện yêu đương sao? Tự do, cũng phải gặp được người mình thích thì mới có thể yêu đương chứ. Ta cũng không phải là người tùy tiện như vậy. Ta đang chờ người định mệnh của ta xuất hiện."
Tốt thôi, đây là cái logic gì vậy.
Bất quá cũng có thể, thật sự có chuyện định mệnh đi.
Giống như Giang Thần, hắn thật ra nhiều năm như vậy, tuy rằng ở trong ngành giải trí, cũng là nói không thể tùy tiện yêu đương. Nhưng nói thật, hắn giống như cũng thật chưa từng gặp được cô gái nào khiến hắn rung động.
Hắn cùng nhiều nữ diễn viên hợp tác qua như vậy, thậm chí còn đóng cảnh thân mật, nhưng lại chẳng mảy may thích ai. Hắn cảm thấy những người đó, đều không phải là kiểu người hắn thích.
Vậy rốt cuộc hắn thích kiểu người nào? Hình như chính hắn cũng không rõ ràng.
Ừ, vì chưa từng thích ai mà, làm sao có thể biết mình thích kiểu người gì được.
Cho nên về sau chuyện này liền thôi.
Tuy rằng hắn là ông chủ, nhưng cũng không thể can thiệp vào cuộc sống riêng tư của nhân viên chứ. Hắn thích như thế nào thì thế ấy đi.
Lúc tiểu trợ lý trở về, chỉ có một mình đi vào bếp. Giang Thần cũng không đi theo xem.
Đại khái là đang nấu đồ gì đó. Rất thơm.
Giang Thần cũng coi như là do tiểu trợ lý của mình đột nhiên đói bụng, cho nên mượn phòng bếp nhà hắn dùng một chút thôi, cái này cũng không có gì cả.
Thế nhưng mà mười mấy phút qua đi, tiểu trợ lý của hắn lại bưng ra hai bát mì.
"Thần ca, anh cũng đừng chê nhé. Em chỉ biết nấu cái này thôi. Anh cố ăn một chút đi. Sức khỏe quan trọng, ngày mai chúng ta còn có thông cáo mà."
Giang Thần đột nhiên cảm động một chút.
Thì ra, hắn là làm cho hắn ăn. Thế nhưng mà còn muốn kiếm cớ nói là mình đói bụng.
"Ngươi là làm cho ta ăn chứ gì"
"Đúng vậy đó. Nhưng mà em cũng thật sự đói bụng mà."
(Hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận